临终二诗 其二
(宋代)韩玉
天下无双士,军中有一韩。才名两相累,世道一何艰。
旅次穷冬暮,囚孤永夜寒。身亡家亦破,巢覆卵宁完。
矍铄鞍仍在,惊呼铗屡弹。丈夫忠义耳,无惜感歌还。
《临终二诗 其二》拼音标注
lín zhōng èr shī qí èr
tiān xià wú shuāng shì,
jūn zhōng yǒu yī hán。
cái míng liǎng xiāng lèi,
shì dào yī hé jiān。
lv̌ cì qióng dōng mù,
qíu gū yǒng yè hán。
shēn wáng jiā yì pò,
cháo fù luǎn níng wán。
jué shuò ān réng zài,
liáng hū jiá lv̌ dàn。
zhàng fū zhōng yì ěr,
wú xī gǎn gē huán。