当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

崇寿院霜钟双阁

(宋代)韩松

吾闻海上多云气,万状千形各殊异。
人间亦有亦等奇,二钟之山盖其类。
高崖凌空上摩云,下有岩隙颇幽邃。
料应自古水泷濯,弹空蜂房悬师鼻。
玲珑断续瘦入骨,奇怪嶙峋复苍翠。
身如抵掌在灵谷,又若謦咳发深隧。
笙竽金石不一音,风浪翻腾随所寄。
我来天晴江面平,遂得优游访天秘。
低昂壈坎或欹侧,藤蔓盘旋青覆被。
遥知蓬莱隔沧海,毛羽不航人莫至。
归来困卧小蓬窗,梦想高天三十二。

《崇寿院霜钟双阁》拼音标注

chóng shòu yuàn shuāng zhōng shuāng gé
wú wén hǎi shàng duō yún qì,
wàn zhuàng qiān xíng gè shū yì。
rén jiān yì yǒu yì děng qí,
èr zhōng zhī shān gài qí lèi。
gāo yá líng kōng shàng mó yún,
xià yǒu yán xì pǒ yōu sùi。
liào yìng zì gǔ shǔi lóng zhuó,
dàn kōng fēng fáng xuán shī bí。
líng lóng duàn xù shòu rù gǔ,
qí guài lín xún fù cāng cùi。
shēn rú dǐ zhǎng zài líng gǔ,
yòu ruò qìng ké fā shēn sùi。
shēng yú jīn shí bù yī yīn,
fēng làng fān téng súi suǒ jì。
wǒ lái tiān qíng jiāng miàn píng,
sùi dé yōu yóu fǎng tiān mì。
dī áng lǎn kǎn huò yī cè,
téng màn pán xuán qīng fù bèi。
yáo zhī péng lái gé cāng hǎi,
máo yǔ bù háng rén mò zhì。
gūi lái kùn wò xiǎo péng chuāng,
mèng xiǎng gāo tiān sān shí èr 。

韩松

韩松

韩松,梴弟。宁宗嘉定二年(一二○九)由知江州任放罢(《宋会要辑稿》职官七四之三二)。八年,为太府寺丞(同上书职官七三之四九)。今录诗八首。