题李营丘风雪运粮图
(明代)韩纯玉
自古尝称蜀道难,百步九折萦岩峦。何况严冬深雪里,寒氛晻霭逾千盘。
前峰崒嵂矗天起,后峰连绵势未已。猿猱不度鸟不啼,悬崖无根谷无底。
峨眉剑阁云万重,扪参历井摩苍穹。蛟龙蟠孥古木偃,螮蝀卼臲飞梁通。
此时何处来徒众,运粮千里挽输重。仆夫股栗泥没胫,车轮欲摧马蹄冻。
谁能画者李营丘,秋毫细晰天为愁。心神自与元气合,笔力直与造化侔。
营丘本属唐宗系,邦家正值凌夷际。隆准王孙泣路隅,纥干冻雀遥飞去。
天宝以降传乾符,车驾几度留成都。汉阴馈饷骡背负,百官始得充朝哺。
蜀道之难难若此,危途数困唐天子。当时写此非偶然,后来题者赵承旨。
承旨亦是宋天潢,笔墨神妙真相当。徘徊叹赏最珍惜,似因弱宋悲残唐。
唐郊宋社久荆杞,又曾再阅沧桑矣。书画还从世上传,乾坤旧事随流水。
此卷经今八百年,卷中陵谷犹未迁。收藏印记亦屡易,令人对此情惘然。
君不见自有书契来,陈迹悠悠皆可睹。空将哀乐感兴亡,凭吊环州一抔土。
呜呼岂必王孙心独苦!
《题李营丘风雪运粮图》拼音标注
tí lǐ yíng qīu fēng xuě yùn liáng tú
zì gǔ cháng chēng shǔ dào nán,
bǎi bù jǐu zhé yíng yán luán。
hé kuàng yán dōng shēn xuě lǐ,
hán fēn ǎn ǎi yú qiān pán。
qián fēng zú lv̀ chù tiān qǐ,
hòu fēng lián mián shì wèi yǐ。
yuán náo bù dù niǎo bù tí,
xuán yá wú gēn gǔ wú dǐ。
é méi jiàn gé yún wàn zhòng,
mén cān lì jǐng mó cāng qióng。
jiāo lóng pán nú gǔ mù yǎn,
dì dōng wù niè fēi liáng tōng。
cǐ shí hé chù lái tú zhòng,
yùn liáng qiān lǐ wǎn shū zhòng。
pū fū gǔ lì ní méi jìng,
chē lún yù cūi mǎ tí dòng。
shúi néng huà zhě lǐ yíng qīu,
qīu háo xì xī tiān wèi chóu。
xīn shén zì yǔ yuán qì hé,
bǐ lì zhí yǔ zào huà móu。
yíng qīu běn shǔ táng zōng xì,
bāng jiā zhèng zhí líng yí jì。
lóng zhǔn wáng sūn qì lù yú,
hé gān dòng què yáo fēi qù。
tiān bǎo yǐ jiàng chuán gān fú,
chē jià jī dù líu chéng dū。
hàn yīn kùi xiǎng luó bèi fù,
bǎi guān shǐ dé chōng zhāo bǔ。
shǔ dào zhī nán nán ruò cǐ,
wēi tú shù kùn táng tiān zǐ。
dāng shí xiě cǐ fēi ǒu rán,
hòu lái tí zhě zhào chéng zhǐ。
chéng zhǐ yì shì sòng tiān huáng,
bǐ mò shén miào zhēn xiāng dāng。
pái huái tàn shǎng zùi zhēn xī,
sì yīn ruò sòng bēi cán táng。
táng jiāo sòng shè jǐu jīng qǐ,
yòu céng zài yuè cāng sāng yǐ。
shū huà huán cóng shì shàng chuán,
gān kūn jìu shì súi líu shǔi。
cǐ juàn jīng jīn bā bǎi nián,
juàn zhōng líng gǔ yóu wèi qiān。
shōu cáng yìn jì yì lv̌ yì,
lìng rén dùi cǐ qíng wǎng rán。
jūn bù jiàn zì yǒu shū qì lái,
chén jī yōu yōu jiē kě dǔ。
kōng jiāng āi lè gǎn xīng wáng,
píng diào huán zhōu yī póu tǔ。
wū hū qǐ bì wáng sūn xīn dú kǔ !