当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

平林

(明代)郭浚

平林忽已暝,山山犹夕阳。闲从石桥西,迤逦春渡旁。

长风送孤鸟,飞没遥天苍。樵子待船归,坐息偃树僵。

落景入潭碧,天水相与忘。惊波忽荡漾,看人钓垂杨。

《平林》拼音标注

píng lín
píng lín hū yǐ míng,
shān shān yóu xī yáng。
xián cóng shí qiáo xī,
yǐ lǐ chūn dù páng。
cháng fēng sòng gū niǎo,
fēi méi yáo tiān cāng。
qiáo zǐ dài chuán gūi,
zuò xī yǎn shù jiāng。
luò jǐng rù tán bì,
tiān shǔi xiāng yǔ wàng。
liáng bō hū dàng yàng,
kàn rén diào chúi yáng。

郭浚

郭浚

明浙江海宁人,字士渊。宋濂弟子,与方孝孺友善。洪武中以秀才贡入太学肆业。尝上书论时政甚切,召对忤旨,令在太学读书三十年,方许任用。因与学官不合,受诬论死。