江西道中屡见水碓欲作诗未果顷读东坡博罗香积寺诗序有可筑碓磨之语用其韵补作 其二
(清代)郭麟
我家江南真水乡,遥村远树如针芒。每看孤帆入浦黑,晴见落照依山黄。
平畦方罫在屋角,曲港一色连青秧。平林小聚结砻舍,隆隆雷转鏖风狂。
携归杵臼劳妇子,冬日破袄如秋凉。岂知此间借天力,回斡迅流成曲防。
风轮孰使自旋转,河伯能与扬秕糠。长腰已作雪霜色,入鼻便觉饼饵香。
水于人世利最博,不惟灌溉兼酒浆。此巧又出常智外,人病元气真膏肓。
《江西道中屡见水碓欲作诗未果顷读东坡博罗香积寺诗序有可筑碓磨之语用其韵补作 其二》拼音标注
jiāng xī dào zhōng lv̌ jiàn shǔi dùi yù zuò shī wèi guǒ qǐng dú dōng pō bó luō xiāng jī sì shī xù yǒu kě zhú dùi mó zhī yǔ yòng qí yùn bǔ zuò qí èr
wǒ jiā jiāng nán zhēn shǔi xiāng,
yáo cūn yuǎn shù rú zhēn máng。
měi kàn gū fān rù pǔ hēi,
qíng jiàn luò zhào yī shān huáng。
píng qí fāng guà zài wū jiǎo,
qū gǎng yī sè lián qīng yāng。
píng lín xiǎo jù jié lóng shè,
lóng lóng léi zhuǎn áo fēng kuáng。
xié gūi chǔ jìu láo fù zǐ,
dōng rì pò ǎo rú qīu liáng。
qǐ zhī cǐ jiān jiè tiān lì,
húi wò xùn líu chéng qū fáng。
fēng lún shú shǐ zì xuán zhuǎn,
hé bó néng yǔ yáng bǐ kāng。
cháng yāo yǐ zuò xuě shuāng sè,
rù bí biàn jué bǐng ěr xiāng。
shǔi yú rén shì lì zùi bó,
bù wéi guàn gài jiān jǐu jiāng。
cǐ qiǎo yòu chū cháng zhì wài,
rén bìng yuán qì zhēn gāo huāng。