当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

别曹秋岳夫子十稔偶于晋阳拜晤感而有赋

(清代)郭棻

左官次第买归航,回首青门已十霜。玄鸟尚留龙马塞,逐臣敢负芰荷裳。

且将世事浮桑落,况有文词动柏梁。为忆髫年环绛帐,几何双鬓已苍苍。

《别曹秋岳夫子十稔偶于晋阳拜晤感而有赋》拼音标注

bié cáo qīu yuè fū zǐ shí rěn ǒu yú jìn yáng bài wù gǎn ér yǒu fù
zuǒ guān cì dì mǎi gūi háng,
húi shǒu qīng mén yǐ shí shuāng。
xuán niǎo shàng líu lóng mǎ sāi,
zhú chén gǎn fù jì hé cháng。
qiě jiāng shì shì fú sāng luò,
kuàng yǒu wén cí dòng bǎi liáng。
wèi yì tiáo nián huán jiàng zhàng,
jī hé shuāng bìn yǐ cāng cāng。

郭棻

郭棻

(1622—1690)清直隶清苑人,字芝仙,号快庵、快圃。顺治九年进士。授检讨,历赞善。康熙间历官大理寺寺正、内阁学士。奏疏多直言,如停止圈田后仍有私圈之事,皆直陈不讳。工书法,与沈荃有南沈北郭之称。卒谥文清。有《学源堂集》等。