淀山烈女亭银杏树歌
(清代)郭福衡
槎丫老树高参天,行人道左足不前。八角荒亭映斜日,四山列障团寒烟。
啼鸟声声语何苦,生年偏值单门户。蓦地风波欲断魂,要将一死传千古。
姓氏邻家戒莫谈,灵风拂拂余香龛。祇剩秋来几株树,纷纷黄叶盈茅庵。
山亭突兀半椽倒,剔苏扪碑字完好。冢畔原生连理枝,墙阴莫问西邻枣。
女有灵时树不枯,女所瘗处山不孤。踪迹流芳鲜绰楔,表扬实事传江湖。
树本生苔篱插槿,似同处士含孤愤。佳果真羞产白衣,新装奚必调红粉。
朅来山麓作清游,十景流传一一搜。默对灵脩诉刚直,朔风狂欲号松楸。
此树生成忘岁月,余杯酹罢拂衣出。闻道青溪有小姑,云车风马无相失。
《淀山烈女亭银杏树歌》拼音标注
diàn shān liè nv̌ tíng yín xìng shù gē
chá yā lǎo shù gāo cān tiān,
xíng rén dào zuǒ zú bù qián。
bā jiǎo huāng tíng yìng xié rì,
sì shān liè zhàng tuán hán yān。
tí niǎo shēng shēng yǔ hé kǔ,
shēng nián piān zhí dān mén hù。
mò dì fēng bō yù duàn hún,
yào jiāng yī sǐ chuán qiān gǔ。
xìng shì lín jiā jiè mò tán,
líng fēng fú fú yú xiāng kān。
qí shèng qīu lái jī zhū shù,
fēn fēn huáng yè yíng máo ān。
shān tíng tū wù bàn chuán dǎo,
tī sū mén bēi zì wán hǎo。
zhǒng pàn yuán shēng lián lǐ zhī,
qiáng yīn mò wèn xī lín zǎo。
nv̌ yǒu líng shí shù bù kū,
nv̌ suǒ yì chù shān bù gū。
zōng jī líu fāng xiān chuò xiē,
biǎo yáng shí shì chuán jiāng hú。
shù běn shēng tái lí chā jǐn,
sì tóng chù shì hán gū fèn。
jiā guǒ zhēn xīu chǎn bái yī,
xīn zhuāng xī bì diào hóng fěn。
qiè lái shān lù zuò qīng yóu,
shí jǐng líu chuán yī yī sōu。
mò dùi líng xīu sù gāng zhí,
shuò fēng kuáng yù hào sōng qīu。
cǐ shù shēng chéng wàng sùi yuè,
yú bēi lèi bà fú yī chū。
wén dào qīng xī yǒu xiǎo gū,
yún chē fēng mǎ wú xiāng shī。