当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

听竹

(清代)过迪

萧萧客舍若为情,剪得湘江一片声。风雨忽从霄汉下,佩环疑绕画廊行。

谁知夜静人偏醒,却为愁多听转明。领略清音知不尽,露丛烟筱最纵横。

《听竹》拼音标注

tīng zhú
xiāo xiāo kè shè ruò wèi qíng,
jiǎn dé xiāng jiāng yī piàn shēng。
fēng yǔ hū cóng xiāo hàn xià,
pèi huán yí rào huà láng xíng。
shúi zhī yè jìng rén piān xǐng,
què wèi chóu duō tīng zhuǎn míng。
lǐng lvè qīng yīn zhī bù jǐn,
lù cóng yān xiǎo zùi zòng héng。

过迪

过迪

过迪,字天行,顾光旭曾外祖。清无锡人,世居邑之八士桥。有《养怡堂集》八卷。