当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

一斛珠 送春

(清代)归懋仪

莺声渐老。恹恹薄醉添烦恼。天涯绿遍王孙草。蝶倦蜂慵,宛转春归早。

满院浓阴人悄悄。落红几点风前袅。半窗疏雨黄粱觉。

儿女英雄,一样伤怀抱。

《一斛珠 送春》拼音标注

yī hú zhū sòng chūn
yīng shēng jiàn lǎo。
yàn yàn bó zùi tiān fán nǎo。
tiān yá lv̀ biàn wáng sūn cǎo。
dié juàn fēng yōng,
wǎn zhuǎn chūn gūi zǎo。
mǎn yuàn nóng yīn rén qiǎo qiǎo。
luò hóng jī diǎn fēng qián niǎo。
bàn chuāng shū yǔ huáng liáng jué。
ér nv̌ yīng xióng,
yī yáng shāng huái bào。

归懋仪

归懋仪

清江苏常熟人,一说上海人,字佩珊。巡道归朝煦女,监生李学璜妻。诗画俱佳,与席佩兰为闺中畏友,互相唱和,名播艺林。晚年卜居沪上。有《绣馀吟》、《听雪词》。