当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

李相读书堂

(清代)顾仁垣

历山草堂最深处,长史题诗久仙去。南峰衲子营精庐,杖履经过重游寓。

公垂遗迹留山隈,数卷长依佛火开。栖迟颇自爱岩壑,憔悴岂即期公台。

浮沈幕下名逾重,政府倾危相遘弄。频遭迁徙忘恩仇,岭海江州均一梦。

沙堤筑就近悬车,追忆前游愿遂初。何日重寻石泉寺,妙香灯影读残书。

李相读书堂》拼音标注

lǐ xiāng dú shū táng
lì shān cǎo táng zùi shēn chù,
cháng shǐ tí shī jǐu xiān qù。
nán fēng nà zǐ yíng jīng lú,
zhàng lv̌ jīng guò zhòng yóu yù。
gōng chúi yí jī líu shān wēi,
shù juàn cháng yī fó huǒ kāi。
qī chí pǒ zì ài yán hè,
qiáo cùi qǐ jí qī gōng tái。
fú shěn mù xià míng yú zhòng,
zhèng fǔ qīng wēi xiāng gòu nòng。
pín zāo qiān xǐ wàng ēn chóu,
líng hǎi jiāng zhōu jūn yī mèng。
shā dī zhú jìu jìn xuán chē,
zhūi yì qián yóu yuàn sùi chū。
hé rì zhòng xún shí quán sì,
miào xiāng dēng yǐng dú cán shū。

顾仁垣

顾仁垣

顾仁垣(1654-1731),字中以(一作中宸),号梦华。清无锡人。与沐玄孙,景文长子。诸生。