当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

玉笛引

(唐代)方式济

遗钗断发填宫井,擪笛魂归春苑影。墙外无人三两声,碧墀铺月梨花冷。

记得西园侍宴时,君王爱度《凉州词》。长调穿风无气力,铜盘露赐传催急。

白杨瑟瑟迷金碗,纤尘光掩昭华琯。歌台小妓惯偷吹,误渍残脂口香满。

蜀山破梦漏丁丁,不敢床前自报名。回廊弓印惊鹦鹉,夜夜亲来续箫谱。

《玉笛引》拼音标注

yù dí yǐn
yí chāi duàn fā tián gōng jǐng,
yè dí hún gūi chūn yuàn yǐng。
qiáng wài wú rén sān liǎng shēng,
bì chí pū yuè lí huā lěng。
jì dé xī yuán shì yàn shí,
jūn wáng ài dù 《 liáng zhōu cí 》。
cháng diào chuān fēng wú qì lì,
tóng pán lù sì chuán cūi jí。
bái yáng sè sè mí jīn wǎn,
xiān chén guāng yǎn zhāo huá guǎn。
gē tái xiǎo jì guàn tōu chūi,
wù zì cán zhī kǒu xiāng mǎn。
shǔ shān pò mèng lòu dīng dīng,
bù gǎn chuáng qián zì bào míng。
húi láng gōng yìn liáng yīng wǔ,
yè yè qīn lái xù xiāo pǔ。

方式济

方式济

(1676—1717)清安徽桐城人,字沃园。方登峄子。康熙四十八年进士,官内阁中书。因《南山集》案株连,随父戍黑龙江,卒于戍所。所至必考核古迹。工诗,有《述本堂诗集》二卷,并附有《龙沙纪略》。