舂声
(明代)方拱乾
在家愁闻砧,砧声为客衣。在客愁闻舂,舂声为客饥。
舂本非恶声,客耳自凄其。砧声砧者苦,舂声闻者悲。
此地尽为客,室家亦羁縻。遘此八月霜,稻粱同草衰。
稗种声独早,皮尽乃得糜。十斗舂一斛,家家急朝炊。
两舂一口资,廿口将安资?夜长月色苦,冷淡无光辉。
声声相断续,远近闻一时。悲馀转成喜,得食谅不迟。
便作笙竽听,天风任尔吹。
《舂声》拼音标注
chōng shēng
zài jiā chóu wén zhēn,
zhēn shēng wèi kè yī。
zài kè chóu wén chōng,
chōng shēng wèi kè jī。
chōng běn fēi è shēng,
kè ěr zì qī qí。
zhēn shēng zhēn zhě kǔ,
chōng shēng wén zhě bēi。
cǐ dì jǐn wèi kè,
shì jiā yì jī mí。
gòu cǐ bā yuè shuāng,
dào liáng tóng cǎo shuāi。
bài zhǒng shēng dú zǎo,
pí jǐn nǎi dé mí。
shí dǒu chōng yī hú,
jiā jiā jí zhāo chūi。
liǎng chōng yī kǒu zī,
niàn kǒu jiāng ān zī ?
yè cháng yuè sè kǔ,
lěng dàn wú guāng hūi。
shēng shēng xiāng duàn xù,
yuǎn jìn wén yī shí。
bēi yú zhuǎn chéng xǐ,
dé shí liàng bù chí。
biàn zuò shēng yú tīng,
tiān fēng rèn ěr chūi。