当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

凤凰台上忆吹箫 冒四姑将迁别墅 赋此留别

(清代)范贞仪

寂寂空闺,茕茕孤息,非君孰解吾忧。况渊深冰薄,时杖卿谋。

指日鹿门隐矣,持君履、暂尔相留。从今后,鸟啼花落,雨黯云愁。

悠悠。茫茫别绪,纵丝藕牵萦,不系离舟。怕芦花苇叶,已做成秋。

为问妆台何处,江天阔、尽日凝眸。须相念,西风残照,默倚高楼。

《凤凰台上忆吹箫 冒四姑将迁别墅,赋此留别》拼音标注

fèng huáng tái shàng yì chūi xiāo mào sì gū jiāng qiān bié shù,fù cǐ líu bié
jì jì kōng gūi,
qióng qióng gū xī,
fēi jūn shú jiě wú yōu。
kuàng yuān shēn bīng bó,
shí zhàng qīng móu。
zhǐ rì lù mén yǐn yǐ,
chí jūn lv̌ 、 zàn ěr xiāng líu。
cóng jīn hòu,
niǎo tí huā luò,
yǔ àn yún chóu。
yōu yōu。
máng máng bié xù,
zòng sī ǒu qiān yíng,
bù xì lí zhōu。
pà lú huā wěi yè,
yǐ zuò chéng qīu。
wèi wèn zhuāng tái hé chù,
jiāng tiān kuò 、 jǐn rì níng móu。
xū xiāng niàn,
xī fēng cán zhào,
mò yǐ gāo lóu。

范贞仪

范贞仪

清江苏如皋人,字芳筠,号一柏。贡生高佩兰妻。女红之暇,潜心经史,时有女中颜、闵之目。有《愁丛集》。