当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

沁园春(庆杨平)

(宋代)范炎

襟韵何如,文雅风流,王谢辈人。问传家何物,多书插架,放怀无可,有酒盈樽。一咏一谈,悠然高致,似醉当年曲水春。还知否,壮胸中万卷,笔下千军。
门前我有佳宾。但明月、清风更此君。喜西庐息驾,心间胜日,东皇倚杖,目送行云。闻道君王,玉堂佳处,欲诏长杨奏赋孙。功名看,一枝丹桂,两树灵椿。

《沁园春(庆杨平)》拼音标注

qìn yuán chūn ( qìng yáng píng )
jīn yùn hé rú,
wén yǎ fēng líu,
wáng xiè bèi rén。
wèn chuán jiā hé wù,
duō shū chā jià,
fàng huái wú kě,
yǒu jǐu yíng zūn。
yī yǒng yī tán,
yōu rán gāo zhì,
sì zùi dāng nián qū shǔi chūn。
huán zhī fǒu,
zhuàng xiōng zhōng wàn juàn,
bǐ xià qiān jūn。
mén qián wǒ yǒu jiā bīn。
dàn míng yuè 、 qīng fēng gèng cǐ jūn。
xǐ xī lú xī jià,
xīn jiān shèng rì,
dōng huáng yǐ zhàng,
mù sòng xíng yún。
wén dào jūn wáng,
yù táng jiā chù,
yù zhào cháng yáng zòu fù sūn。
gōng míng kàn,
yī zhī dān gùi,
liǎng shù líng chūn。

范炎

范炎

范炎,字黄中,邢州唐山(今河北邢台)人,辛弃疾之婿,范邦彦孙。绍兴中,南徒润州(今镇江)。炎以恩授亲淦主簿、德安司理、知晋陵。官宣教郎,湖南运司主管。年四十,以母老弃官归养。特授朝散郎、提举华州云台观。自号闲静先生,卒于家。有诗集,今不传。