当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

过巢湖赋呈莱山侍郎

(清代)范轼

两山夹湖湖束腰,一湖数郡吞南条。积水环混失归向,潴四百里何迢遥。

人言其中閟幽怪,天阴往往移龙蛟,孤城却在落日外,颓垣一线栖丛蒿。

到此无风已心悸,况当奇热蒸寒飙。连晨郁怒苦未泄,冯夷弭节严撑敲。

朝曦乍露铜钲角,旋倾墨沈云漉漉。琉璃千顷忽破碎,有意似放天吴骄。

湖神跳舞山鬼泣,万窍翕辟声悲咷。此时回船移近岸,舟人喧沸收篷篙。

却望湖水立嵲兀,霜脊鼓动千钧鳌。太虚倒入浸元气,始讶天柱非坚牢。

岂有轩辕张帝乐,烂设组帐吹笙璈。魂翻眼晕坐添叹,性命能几轻鸿毛。

且倒浊樽共一醉,何以佐酒搴菱茭。天寒月黑风紧格,微雨淅沥驱洪涛

开帆三日竟偷渡,有如鹰隼离韝翛。吴儿绕岸笑拍手,喜见使节悬征

《过巢湖赋呈莱山侍郎》拼音标注

guò cháo hú fù chéng lái shān shì láng
liǎng shān jiā hú hú shù yāo,
yī hú shù jùn tūn nán tiáo。
jī shǔi huán hùn shī gūi xiàng,
zhū sì bǎi lǐ hé tiáo yáo。
rén yán qí zhōng bì yōu guài,
tiān yīn wǎng wǎng yí lóng jiāo,
gū chéng què zài luò rì wài,
túi yuán yī xiàn qī cóng hāo。
dào cǐ wú fēng yǐ xīn jì,
kuàng dāng qí rè zhēng hán biāo。
lián chén yù nù kǔ wèi xiè,
féng yí mǐ jié yán chēng qiāo。
zhāo xī zhà lù tóng zhēng jiǎo,
xuán qīng mò shěn yún lù lù。
líu lí qiān qǐng hū pò sùi,
yǒu yì sì fàng tiān wú jiāo。
hú shén tiào wǔ shān gǔi qì,
wàn qiào xì pì shēng bēi táo。
cǐ shí húi chuán yí jìn àn,
zhōu rén xuān fèi shōu péng gāo。
què wàng hú shǔi lì niè wù,
shuāng jí gǔ dòng qiān jūn áo。
tài xū dǎo rù jìn yuán qì,
shǐ yà tiān zhù fēi jiān láo。
qǐ yǒu xuān yuán zhāng dì lè,
làn shè zǔ zhàng chūi shēng áo。
hún fān yǎn yūn zuò tiān tàn,
xìng mìng néng jī qīng hóng máo。
qiě dǎo zhuó zūn gòng yī zùi,
hé yǐ zuǒ jǐu qiān líng jiāo。
tiān hán yuè hēi fēng jǐn gé,
wēi yǔ xī lì qū hóng tāo。
kāi fān sān rì jìng tōu dù,
yǒu rú yīng zhǔn lí gōu xiāo。
wú ér rào àn xiào pāi shǒu,
xǐ jiàn shǐ jié xuán zhēng

范轼

范轼

范轼,字亦坡,号眉生,黄陂人。光绪戊戌进士,授兵部主事,历官抚州知府。有《秀蕻园集》。