当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

武彝曲

(清代)范承谟

吁嗟嘑!淮阴未遇兮漂母哀,螺山落魄兮武彝开。

漂母一饭兮情生俄顷,武彝三岁兮凝结成衃。自是有心知顺逆,非因濒死起寒灰。

三月十五鸡啼晨,辕门甲士往来频。气色非常人共骇,城头雷炮崩苍云。

苍云未散挝鼍鼓,天吴欲沸刑天舞。直凭谈笑折狂锋,刀戟如林何足睹。

刀比霜兮戟作林,两廊杀气遏飞禽。君恩臣节当今日,后土皇天鉴此心。

此心久许主人死,谁解全躯保妻子。可怜相向大中丞,俯首无言但尔尔。

一身九锁声郎当,鬼火空房淡日黄。百计劝餐罗粪土,踢翻几案蝶飞扬。

吁嗟嘑!我凛如霜兮人呼铁面,我衷如火兮人难自见。

世受国恩兮父子兄弟,敢忘报称兮骨劘血溅。既堕鬼隅兮言返吾真,咫尺首阳兮幸与为邻。

常山舌利兮鲸鲵胆碎,吐气如虹兮断齿截龈。左右难堪兮怒色加,环睛按剑语声哗。

十日肉枯神愈健,咆哮怒者亦兴嗟。武彝武彝古人风,慨吟包胥赋孤忠。

秦庭七日能完楚,君更余三将无同。君何不忍须臾死,未必天心遽如此。

怀光希烈真奇凶,终须斩馘献天子。君不见公孙杵臼告程婴,成事称难死事轻。

无论鸿毛与泰岱,汉节终归苏子卿。我闻此语转增苦,我何人斯比苏武

暂吸滴水效吞毡,可能鍊石将天补。垢面蓬头欷复歔,满前异类总狂且。

生何为兮死有恨,朔望踉跄拜帝书。多君慷慨心如揭,吾亦披肝饮君血。

炎荒毒日渴喉焚,凉我燕山片片雪。冬月悲风透骨寒,殷殷雅意纩还热。

一曲长歌笔未终,啾啾四壁虫声咽。呜呼,谁为沈阳之裔兮,子暨诸孙。

睹此片纸只字兮,须知为死血将尽之流痕。当思何以处此兮,慰我生前未了之幽恨。

吁嗟嘑!满目冉冉兮,八千里外之游魂。若使悠悠复泛泛,辜负亲恩与国恩。

《武彝曲》拼音标注

wǔ yí qū
xū jiē hū !
huái yīn wèi yù xī piāo mǔ āi,
luó shān luò pò xī wǔ yí kāi。
piāo mǔ yī fàn xī qíng shēng é qǐng,
wǔ yí sān sùi xī níng jié chéng pēi。
zì shì yǒu xīn zhī shùn nì,
fēi yīn bīn sǐ qǐ hán hūi。
sān yuè shí wǔ jī tí chén,
yuán mén jiǎ shì wǎng lái pín。
qì sè fēi cháng rén gòng hài,
chéng tóu léi pào bēng cāng yún。
cāng yún wèi sàn zhuā tuó gǔ,
tiān wú yù fèi xíng tiān wǔ。
zhí píng tán xiào zhé kuáng fēng,
dāo jǐ rú lín hé zú dǔ。
dāo bǐ shuāng xī jǐ zuò lín,
liǎng láng shā qì è fēi qín。
jūn ēn chén jié dāng jīn rì,
hòu tǔ huáng tiān jiàn cǐ xīn。
cǐ xīn jǐu xǔ zhǔ rén sǐ,
shúi jiě quán qū bǎo qī zǐ。
kě lián xiāng xiàng dà zhōng chéng,
fǔ shǒu wú yán dàn ěr ěr。
yī shēn jǐu suǒ shēng láng dāng,
gǔi huǒ kōng fáng dàn rì huáng。
bǎi jì quàn cān luō fèn tǔ,
tī fān jī àn dié fēi yáng。
xū jiē hū !
wǒ lǐn rú shuāng xī rén hū tiě miàn,
wǒ zhōng rú huǒ xī rén nán zì jiàn。
shì shòu guó ēn xī fù zǐ xiōng dì,
gǎn wàng bào chēng xī gǔ mó xiě jiàn。
jì duò gǔi yú xī yán fǎn wú zhēn,
zhǐ chǐ shǒu yáng xī xìng yǔ wèi lín。
cháng shān shé lì xī jīng ní dǎn sùi,
tǔ qì rú hóng xī duàn chǐ jié kěn。
zuǒ yòu nán kān xī nù sè jiā,
huán jīng àn jiàn yǔ shēng huā。
shí rì ròu kū shén yù jiàn,
páo xiāo nù zhě yì xīng jiē。
wǔ yí wǔ yí gǔ rén fēng,
kǎi yín bāo xū fù gū zhōng。
qín tíng qī rì néng wán chǔ,
jūn gèng yú sān jiāng wú tóng。
jūn hé bù rěn xū yú sǐ,
wèi bì tiān xīn jù rú cǐ。
huái guāng xī liè zhēn qí xiōng,
zhōng xū zhǎn guó xiàn tiān zǐ。
jūn bù jiàn gōng sūn chǔ jìu gào chéng yīng,
chéng shì chēng nán sǐ shì qīng。
wú lùn hóng máo yǔ tài dài,
hàn jié zhōng gūi sū zǐ qīng。
wǒ wén cǐ yǔ zhuǎn zēng kǔ,
wǒ hé rén sī bǐ sū wǔ。
zàn xī dī shǔi xiào tūn zhān,
kě néng liàn shí jiāng tiān bǔ。
gòu miàn péng tóu xī fù xū,
mǎn qián yì lèi zǒng kuáng qiě。
shēng hé wèi xī sǐ yǒu hèn,
shuò wàng láng qiāng bài dì shū。
duō jūn kāng kǎi xīn rú jiē,
wú yì pī gān yǐn jūn xiě。
yán huāng dú rì kě hóu fén,
liáng wǒ yàn shān piàn piàn xuě。
dōng yuè bēi fēng tòu gǔ hán,
yīn yīn yǎ yì kuàng huán rè。
yī qū cháng gē bǐ wèi zhōng,
jīu jīu sì bì chóng shēng yān。
wū hū,
shúi wèi shěn yáng zhī yì xī,
zǐ jì zhū sūn。
dǔ cǐ piàn zhǐ zhǐ zì xī,
xū zhī wèi sǐ xiě jiāng jǐn zhī líu hén。
dāng sī hé yǐ chù cǐ xī,
wèi wǒ shēng qián wèi le zhī yōu hèn。
xū jiē hū !
mǎn mù rǎn rǎn xī,
bā qiān lǐ wài zhī yóu hún。
ruò shǐ yōu yōu fù fàn fàn,
gū fù qīn ēn yǔ guó ēn。

范承谟

范承谟

范承谟(1624年-1676年),字觐公,号螺山,辽东沈阳(今辽宁沈阳)人,汉军镶黄旗,清朝大臣,大学士范文程次子。范承谟进士出身,曾任职翰林院,累迁至浙江巡抚。他在浙江四年,勘察荒田,奏请免赋,赈灾抚民,漕米改折,深得当地民心。后升任福建总督。三藩之乱时,范承谟拒不附逆,被耿精忠囚禁,始终坚守臣节。康熙十五年(1676年),范承谟遇害,后追赠兵部尚书、太子少保,谥号忠贞。