当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

游夹山漾

(明代)杜浚

出坞谢群贤,放舸理长啸。烟岫映澄波,始知所历妙。

林壑罗秋姿,紫翠罥寒照。蘋汀欲为雪,枫岸忽如烧。

目逐绝境往,意惬佳气要。层峰何婵娟,湾环亦窈窕。

泛漾疑江湖,回帆复萝茑。面面见道场,一一起凭吊。

寻幽不觉迟,归晚顾而笑。石门免见诃,登楼感同调。

《游夹山漾》拼音标注

yóu jiā shān yàng
chū wù xiè qún xián,
fàng gě lǐ cháng xiào。
yān xìu yìng chéng bō,
shǐ zhī suǒ lì miào。
lín hè luō qīu zī,
zǐ cùi juàn hán zhào。
pín tīng yù wèi xuě,
fēng àn hū rú shāo。
mù zhú jué jìng wǎng,
yì qiè jiā qì yào。
céng fēng hé chán juān,
wān huán yì yǎo tiǎo。
fàn yàng yí jiāng hú,
húi fān fù luó niǎo。
miàn miàn jiàn dào cháng,
yī yī qǐ píng diào。
xún yōu bù jué chí,
gūi wǎn gù ér xiào。
shí mén miǎn jiàn hē,
dēng lóu gǎn tóng diào。

杜浚

杜浚

(1610—1686或1611—1687)明末清初湖北黄冈人,原名绍先,字于皇,号茶村,又号西止,晚号半翁。明崇祯十二年乡试副榜。避乱流转于南京、扬州,居南京达四十年。少倜傥,欲赫然著奇节,既不得于所试,遂刻意为诗,以此闻名。著有《变雅堂集》。