当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

汉阳郎官湖

(元代)邓牧

仙翁薄暮醉酒归,杖藜迷却高阳池。
清风吹花绿阴倒。我笑谓是秋云移。
还乘贯月槎,夜过郎官湖。
峥嵘星斗入江汉,荡漾槎影如鲸鱼。
九华之真人,邀我倒玉壶,
麒麟擘脯供行厨。依稀仙乐在空际,
碧山四映寒蟾孤。举酒酌寒蟾,
明月下饮姮娥俱。霓裳拂云锦,
万荷露泻琼瑶卮。麾幢晻霭罗烟空,
乃有三皇所授之玉童。风前飘飘曳广带,
对立十二秋芙蓉。清香九曲银河通,
真人绿发披春风。锦袍玉雪照天地,
口说姓字安南公。是公多逸气,
略与古昔贤豪同。时能扫月色,
延我石室烟萝中。又言昔同张谓所游地,
长叹一覆丹霞钟。风吹仙药度溪去,
我亦醉卧香鑪峰。

《汉阳郎官湖》拼音标注

hàn yáng láng guān hú
xiān wēng bó mù zùi jǐu gūi,
zhàng lí mí què gāo yáng chí。
qīng fēng chūi huā lv̀ yīn dǎo。
wǒ xiào wèi shì qīu yún yí。
huán chéng guàn yuè chá,
yè guò láng guān hú。
zhēng róng xīng dǒu rù jiāng hàn,
dàng yàng chá yǐng rú jīng yú。
jǐu huá zhī zhēn rén,
yāo wǒ dǎo yù hú,
qí lín bò fǔ gōng xíng chú。
yī xī xiān lè zài kōng jì,
bì shān sì yìng hán chán gū。
jǔ jǐu zhuó hán chán,
míng yuè xià yǐn héng é jù。
ní cháng fú yún jǐn,
wàn hé lù xiè qióng yáo zhī。
hūi chuáng ǎn ǎi luō yān kōng,
nǎi yǒu sān huáng suǒ shòu zhī yù tóng。
fēng qián piāo piāo yè guǎng dài,
dùi lì shí èr qīu fú róng。
qīng xiāng jǐu qū yín hé tōng,
zhēn rén lv̀ fā pī chūn fēng。
jǐn páo yù xuě zhào tiān dì,
kǒu shuō xìng zì ān nán gōng。
shì gōng duō yì qì,
lvè yǔ gǔ xī xián háo tóng。
shí néng sǎo yuè sè,
yán wǒ shí shì yān luó zhōng。
yòu yán xī tóng zhāng wèi suǒ yóu dì,
cháng tàn yī fù dān xiá zhōng。
fēng chūi xiān yào dù xī qù,
wǒ yì zùi wò xiāng lú fēng 。

邓牧

邓牧

邓牧(1246—1306),元代思想家。字牧心,钱塘(今浙江杭州)人。年十余岁,读《庄》、《列》,悟文法,下笔多仿古作。