当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

闻诸襄七在金华有述

(元代)邓牧

玉堂仙人居士俦,丹床鸾鹤参遨游。万言直泻一杯水,三顾屡回越瞳眸。

朅来吴越成春秋,往欲从之何缘由。劳思未已仰天笑,金华山高灵草幽。

《闻诸襄七在金华有述》拼音标注

wén zhū xiāng qī zài jīn huá yǒu shù
yù táng xiān rén jū shì chóu,
dān chuáng luán hè cān áo yóu。
wàn yán zhí xiè yī bēi shǔi,
sān gù lv̌ húi yuè tóng móu。
qiè lái wú yuè chéng chūn qīu,
wǎng yù cóng zhī hé yuán yóu。
láo sī wèi yǐ yǎng tiān xiào,
jīn huá shān gāo líng cǎo yōu。

邓牧

邓牧

邓牧(1246—1306),元代思想家。字牧心,钱塘(今浙江杭州)人。年十余岁,读《庄》、《列》,悟文法,下笔多仿古作。