闻侯舅
(宋代)程颐
辞华奔竞至道离,茫茫学者争驱驰。先生独奋孟轲舌,扶持圣教增光辉。
志期周礼制区夏,人称孔阴生阙西。当途闻声交荐牍,苍生无福徒尔为。
道大不为当世用,著书将期来者知。今朝有客关内至,闻从大幕征南垂。
南垂凶冠陷州郡,久张螳臂抗天威。圣皇赫怒捷书缓,虎侯秉钺驱熊罴。
宏才未得天下宰,良谋且作军中师。蕞尔小蛮何足殄,庶几聊吐胸中奇。
《闻侯舅》拼音标注
wén hóu jìu
cí huá bēn jìng zhì dào lí,
máng máng xué zhě zhēng qū chí。
xiān shēng dú fèn mèng kē shé,
fú chí shèng jiào zēng guāng hūi。
zhì qī zhōu lǐ zhì qū xià,
rén chēng kǒng yīn shēng què xī。
dāng tú wén shēng jiāo jiàn dú,
cāng shēng wú fú tú ěr wèi。
dào dà bù wèi dāng shì yòng,
zhù shū jiāng qī lái zhě zhī。
jīn zhāo yǒu kè guān nèi zhì,
wén cóng dà mù zhēng nán chúi。
nán chúi xiōng guān xiàn zhōu jùn,
jǐu zhāng táng bì kàng tiān wēi。
shèng huáng hè nù jié shū huǎn,
hǔ hóu bǐng yuè qū xióng pí。
hóng cái wèi dé tiān xià zǎi,
liáng móu qiě zuò jūn zhōng shī。
zùi ěr xiǎo mán hé zú tiǎn,
shù jī liáo tǔ xiōng zhōng qí。