当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

湖山春意图

(唐代)陈政

我忆年才十五六,寻春几涉罗浮麓。艳杏夭桃簇晓红,金芝瑶草和烟绿。

有时直上朱明巅,目穷溟渤隘八埏。閒呼羽客酌云液,兴来落笔诗千篇。

偶然名入丹桂籍,西风吹上珠江船。便从岭海访吴楚,遍览衡岱穷幽燕。

鹓班簉羽凡几载,宦途又向西南改。山云溪月想当年,彷佛图中见精采。

芙蓉削出天外峰,渔舟帖帖湖涵空。芳松新柳各生态,依然桃杏争春红。

三茅此去谅不远,精脉应与罗浮通。是谁卜筑青岩下,尚书犹子今曹公。

曹公平昔最知已,十载京华多气义。外台邂逅又同官,聚首论心欲忘寐。

与君同是倦游人,千里家山入梦频。安得王维辋川笔,为我添入罗浮春。

《湖山春意图》拼音标注

hú shān chūn yì tú
wǒ yì nián cái shí wǔ lìu,
xún chūn jī shè luō fú lù。
yàn xìng yāo táo cù xiǎo hóng,
jīn zhī yáo cǎo hé yān lv̀。
yǒu shí zhí shàng zhū míng diān,
mù qióng míng bó ài bā yán。
xián hū yǔ kè zhuó yún yè,
xīng lái luò bǐ shī qiān piān。
ǒu rán míng rù dān gùi jí,
xī fēng chūi shàng zhū jiāng chuán。
biàn cóng líng hǎi fǎng wú chǔ,
biàn lǎn héng dài qióng yōu yàn。
yuān bān chòu yǔ fán jī zài,
huàn tú yòu xiàng xī nán gǎi。
shān yún xī yuè xiǎng dāng nián,
páng fó tú zhōng jiàn jīng cǎi。
fú róng xuē chū tiān wài fēng,
yú zhōu tiē tiē hú hán kōng。
fāng sōng xīn lǐu gè shēng tài,
yī rán táo xìng zhēng chūn hóng。
sān máo cǐ qù liàng bù yuǎn,
jīng mài yìng yǔ luō fú tōng。
shì shúi bǔ zhú qīng yán xià,
shàng shū yóu zǐ jīn cáo gōng。
cáo gōng píng xī zùi zhī yǐ,
shí zài jīng huá duō qì yì。
wài tái xiè hòu yòu tóng guān,
jù shǒu lùn xīn yù wàng mèi。
yǔ jūn tóng shì juàn yóu rén,
qiān lǐ jiā shān rù mèng pín。
ān dé wáng wéi wǎng chuān bǐ,
wèi wǒ tiān rù luō fú chūn。

陈政

陈政

陈政(616-677年)字一民,号素轩,唐朝前期,河东人。父陈犊,字克耕,祖籍山西河东,隋朝将领陈果仁之子,驻守河南光州,隋朝末年说服陈果仁以五万精兵降唐,唐高祖李渊平定天下,功拜玉钤卫翊府中郎将,封开国元勋济美嘉庆侯,原配卒,陈政为陈犊与魏敬之子,排行第三。陈政 唐朝前期河东人(今山西)。开辟漳州的将领之一,青年时随其父陈犊攻克临汾等郡,唐太宗任其为左郎将。