情人玉清歌(一作张南容诗)
(唐代)毕耀
洛阳有人名玉清,可怜玉清如其名。善踏斜柯能独立,
婵娟花艳无人及。珠为裙,玉为缨。临春风,吹玉笙。
悠悠满天星。黄金阁上晚妆成,云和曲中为曼声。
玉梯不得蹈,摇袂两盈盈。城头之日复何情。
《情人玉清歌(一作张南容诗)》拼音标注
qíng rén yù qīng gē ( yī zuò zhāng nán róng shī )
luò yáng yǒu rén míng yù qīng,
kě lián yù qīng rú qí míng。
shàn tà xié kē néng dú lì,
chán juān huā yàn wú rén jí。
zhū wèi qún,
yù wèi yīng。
lín chūn fēng,
chūi yù shēng。
yōu yōu mǎn tiān xīng。
huáng jīn gé shàng wǎn zhuāng chéng,
yún hé qū zhōng wèi màn shēng。
yù tī bù dé dǎo,
yáo mèi liǎng yíng yíng。
chéng tóu zhī rì fù hé qíng。