乡有好事者出君谟行草八分书数幅中有梅圣俞诗一首用成拙句以识二分
(宋代)杜衍
莆田笔健与文豪,尤爱南山县咏高。欲使英辞长润石,每逢佳句即挥毫。
清如韶濩谐音律,逸似鸾皇振羽毛。羲献有灵应怅望,当时不见此风骚。
《乡有好事者出君谟行草八分书数幅中有梅圣俞诗一首用成拙句以识二分》拼音标注
xiāng yǒu hǎo shì zhě chū jūn mó xíng cǎo bā fēn shū shù fú zhōng yǒu méi shèng yú shī yī shǒu yòng chéng zhuó jù yǐ shì èr fēn
fǔ tián bǐ jiàn yǔ wén háo,
yóu ài nán shān xiàn yǒng gāo。
yù shǐ yīng cí cháng rùn shí,
měi féng jiā jù jí hūi háo。
qīng rú sháo huò xié yīn lv̀,
yì sì luán huáng zhèn yǔ máo。
xī xiàn yǒu líng yìng chàng wàng,
dāng shí bù jiàn cǐ fēng sāo。