读广琴操
(明代)刘仁本
朝阳有异士,曾造重华庭。一鼓南风曲,万物为和平。
东姬及汉南,秦楚无馀声。彼或怨以怒,又或淫而倾。
素弦不为理,千载怀幽贞。美哉昌黎伯,掇拾风雅英。
颀然作十操,拟托周孔名。辞情或微隐,古意谁能徵。
抱琴适东海,乃遇邹阳生。广操一紬绎,援琴为我听。
三叹有遗音,始足扩其情。天地既寥廓,日月行清明。
夜忽梦圣哲,吾衰感精灵。起谢抱琴士,伐木何丁丁。
长揖出门去,幽思秋冥冥。
《读广琴操》拼音标注
dú guǎng qín cāo
zhāo yáng yǒu yì shì,
céng zào zhòng huá tíng。
yī gǔ nán fēng qū,
wàn wù wèi hé píng。
dōng jī jí hàn nán,
qín chǔ wú yú shēng。
bǐ huò yuàn yǐ nù,
yòu huò yín ér qīng。
sù xián bù wèi lǐ,
qiān zài huái yōu zhēn。
měi zāi chāng lí bó,
duó shí fēng yǎ yīng。
qí rán zuò shí cāo,
nǐ tuō zhōu kǒng míng。
cí qíng huò wēi yǐn,
gǔ yì shúi néng zhēng。
bào qín shì dōng hǎi,
nǎi yù zōu yáng shēng。
guǎng cāo yī chóu yì,
yuán qín wèi wǒ tīng。
sān tàn yǒu yí yīn,
shǐ zú kuò qí qíng。
tiān dì jì liáo kuò,
rì yuè xíng qīng míng。
yè hū mèng shèng zhé,
wú shuāi gǎn jīng líng。
qǐ xiè bào qín shì,
fá mù hé dīng dīng。
cháng yī chū mén qù,
yōu sī qīu míng míng。