当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

【双调】新水令_搅闲风吹散

(元代)关汉卿

搅闲风吹散楚台天,天对付满怀愁闷。您那里欢娱嫌夜短,俺寂寞恨长更。恰似线断风筝,绝鱼雁杳音信。

【驻马听】多绪多情,病身躯憔悴损;闲愁闲闷,将柳带结同心。瘦岩岩宽褪了绛绡裙,羞答答恐怕他邻姬问。若道伤春,今年更比年时甚。

【沉醉东风】莲脸上何曾傅粉,鬓鬅松不整乌云。口儿口店,心儿里印,捱一宵胜似三春。怕的是黄昏点上灯,照见俺孤凄瘦影。

【幺】早是我愁怀闷哽,更那堪四扇帏屏。遣人愁,添人恨,无端怨煞丹青。画得来双双厮配定,做得伤情对景。

【天仙子】一扇儿画着双通叔,和苏氏到豫章城;一扇儿是司马文君;一扇儿是王魁桂英。画的来厮顾盼厮温存,比各青春。这一扇儿比他每情更深,是君瑞莺莺。

【随煞】您团圆偏俺孤另,拥被和衣坐等。听鼓打四更过,搭伏定鸳鸯枕头儿等。

《【双调】新水令_搅闲风吹散》拼音标注

【 shuāng diào 】 xīn shǔi lìng _ jiǎo xián fēng chūi sàn
jiǎo xián fēng chūi sàn chǔ tái tiān,
tiān dùi fù mǎn huái chóu mèn。
nín nà lǐ huān yú xián yè duǎn,
ǎn jì mò hèn cháng gèng。
qià sì xiàn duàn fēng zhēng,
jué yú yàn yǎo yīn xìn。
【 zhù mǎ tīng 】 duō xù duō qíng,
bìng shēn qū qiáo cùi sǔn ; xián chóu xián mèn,
jiāng lǐu dài jié tóng xīn。
shòu yán yán kuān tùn le jiàng xiāo qún,
xīu dá dá kǒng pà tā lín jī wèn。
ruò dào shāng chūn,
jīn nián gèng bǐ nián shí shén。
【 chén zùi dōng fēng 】 lián liǎn shàng hé céng fù fěn,
bìn péng sōng bù zhěng wū yún。
kǒu ér kǒu diàn,
xīn ér lǐ yìn,
ái yī xiāo shèng sì sān chūn。
pà de shì huáng hūn diǎn shàng dēng,
zhào jiàn ǎn gū qī shòu yǐng。
【 yāo 】 zǎo shì wǒ chóu huái mèn gěng,
gèng nà kān sì shàn wéi píng。
qiǎn rén chóu,
tiān rén hèn,
wú duān yuàn shā dān qīng。
huà dé lái shuāng shuāng sī pèi dìng,
zuò dé shāng qíng dùi jǐng。
【 tiān xiān zǐ 】 yī shàn ér huà zháo shuāng tōng shū,
hé sū shì dào yù zhāng chéng ; yī shàn ér shì sī mǎ wén jūn ; yī shàn ér shì wáng kúi gùi yīng。
huà de lái sī gù pàn sī wēn cún,
bǐ gè qīng chūn。
zhè yī shàn ér bǐ tā měi qíng gèng shēn,
shì jūn rùi yīng yīng。
【 súi shā 】 nín tuán yuán piān ǎn gū lìng,
yǒng bèi hé yī zuò děng。
tīng gǔ dǎ sì gèng guò,
dā fú dìng yuān yāng zhěn tóu ér děng。

关汉卿

关汉卿

关汉卿(约1220年──1300年),元代杂剧作家。是中国古代戏曲创作的代表人物,“元曲四大家”之首。号已斋(一作一斋)、已斋叟。汉族,解州人(今山西省运城),与马致远、郑光祖、白朴并称为“元曲四大家”。以杂剧的成就最大,一生写了60多种,今存18种,最著名的有《窦娥冤》;关汉卿也写了不少历史剧,如:《单刀会》、《单鞭夺槊》、《西蜀梦》等;散曲今在小令40多首、套数10多首。关汉卿塑造的“我却是蒸不烂、煮不熟、捶不匾、炒不爆、响珰珰一粒铜豌豆”(〈不伏老〉)的形象也广为人称,被誉“曲家圣人”。