当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

三不为篇

(唐代)海顺

我欲偃文修武,身死名存。斫石通道,祈井流泉。
君肝在内,我身处边。荆轲拔剑,毛遂捧盘。不为则已,
为则不然。将恐两虎共斗,势不俱全。永□今好,
长绝来怨。是以返迹荒径,息影柴门。
我欲刺股锥刃,悬头屋梁。书临雪彩,牒映萤光。
一朝鹏举,万里鸾翔。纵任才辩,游说君王。高车反邑,
衣锦还乡。将恐鸟残以羽,兰折由芳。笼餐讵贵,
钩饵难尝。是以高巢林薮,深穴池塘。
我欲衒才鬻德,入市趋朝。四众瞻仰,三槐附交。
标形引势,身达名超。箱盈绮服,厨富甘肴。讽扬弦管,
咏美歌谣。将恐尘栖弱草,露宿危条。无过日旦,
靡越风朝。是以还伤乐浅,非惟苦遥。

《三不为篇》拼音标注

sān bù wèi piān
wǒ yù yǎn wén xīu wǔ,
shēn sǐ míng cún。
zhuó shí tōng dào,
qí jǐng líu quán。
jūn gān zài nèi,
wǒ shēn chù biān。
jīng kē bá jiàn,
máo sùi pěng pán。
bù wèi zé yǐ,
wèi zé bù rán。
jiāng kǒng liǎng hǔ gòng dǒu,
shì bù jù quán。
yǒng □ jīn hǎo,
cháng jué lái yuàn。
shì yǐ fǎn jī huāng jìng,
xī yǐng chái mén。
wǒ yù cì gǔ zhūi rèn,
xuán tóu wū liáng。
shū lín xuě cǎi,
dié yìng yíng guāng。
yī zhāo péng jǔ,
wàn lǐ luán xiáng。
zòng rèn cái biàn,
yóu shuō jūn wáng。
gāo chē fǎn yì,
yī jǐn huán xiāng。
jiāng kǒng niǎo cán yǐ yǔ,
lán zhé yóu fāng。
lóng cān jù gùi,
gōu ěr nán cháng。
shì yǐ gāo cháo lín sǒu,
shēn xué chí táng。
wǒ yù xuàn cái yù dé,
rù shì qū zhāo。
sì zhòng zhān yǎng,
sān huái fù jiāo。
biāo xíng yǐn shì,
shēn dá míng chāo。
xiāng yíng qǐ fú,
chú fù gān yáo。
fēng yáng xián guǎn,
yǒng měi gē yáo。
jiāng kǒng chén qī ruò cǎo,
lù sù wēi tiáo。
wú guò rì dàn,
mǐ yuè fēng zhāo。
shì yǐ huán shāng lè qiǎn,
fēi wéi kǔ yáo。

海顺

海顺

(589—618)隋唐时僧。河东人,俗姓任。师事道逊、神素等。住蒲州仁寿寺。道行纯正。有《三不为篇》等。