当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

灵龟洞

(宋代)郭允升

谁将快剑斫苍石,涌出玉虹三百尺。漭流直注古潭心,卷雾喷空潭影澄。

大声隐隐非雷霆,一洗万古山无青。崖崩谷断供奇秀,至今犹有龟蛇灵。

我疑神龙宅幽邃,颔有骊珠贪熟睡。为君鞭起跨玉京,坐致商霖藓旱气。

《灵龟洞》拼音标注

líng gūi dòng
shúi jiāng kuài jiàn zhuó cāng shí,
yǒng chū yù hóng sān bǎi chǐ。
mǎng líu zhí zhù gǔ tán xīn,
juàn wù pēn kōng tán yǐng chéng。
dà shēng yǐn yǐn fēi léi tíng,
yī xǐ wàn gǔ shān wú qīng。
yá bēng gǔ duàn gōng qí xìu,
zhì jīn yóu yǒu gūi shé líng。
wǒ yí shén lóng zhái yōu sùi,
hàn yǒu lí zhū tān shú shùi。
wèi jūn biān qǐ kuà yù jīng,
zuò zhì shāng lín xiǎn hàn qì。

郭允升

郭允升

宋泰和人,字彦信。徽宗政和间进士。历知零陵、安化县,当地土族俱归服,邑境安定,民有“蛮服虎藏”之谣。