当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

城户苦

(清代)顾淳

天狗堕地声咆哮,鹊巢尽被鸠为巢。主人结队下乡去,骨肉离散妻孥抛。

岂无檐宇可栖托,破屋数间苦需索。典卖衣物房有租,合家有口无处糊。

忍饥啼饿一枝借,且免干戈暂栖舍。讵知贼众纷纷来,红巾帕首持刀吓。

家具无多又挈行,漂流无定水中萍。潜声匿迹藉榛莽,呱呱难掩数尺婴。

人生颠沛至于此,真是有生不如死。祖宗门户七百年,残喘苟延庇孙子。

乡间难免兵燹灾,亦有屋宇烧成灰。爨余尚剩十八九,相约邻里俱归来。

《城户苦》拼音标注

chéng hù kǔ
tiān gǒu duò dì shēng páo xiāo,
què cháo jǐn bèi jīu wèi cháo。
zhǔ rén jié dùi xià xiāng qù,
gǔ ròu lí sàn qī nú pāo。
qǐ wú yán yǔ kě qī tuō,
pò wū shù jiān kǔ xū suǒ。
diǎn mài yī wù fáng yǒu zū,
hé jiā yǒu kǒu wú chù hú。
rěn jī tí è yī zhī jiè,
qiě miǎn gān gē zàn qī shè。
jù zhī zéi zhòng fēn fēn lái,
hóng jīn pà shǒu chí dāo xià。
jiā jù wú duō yòu qiè xíng,
piāo líu wú dìng shǔi zhōng píng。
qián shēng nì jī jiè zhēn mǎng,
gū gū nán yǎn shù chǐ yīng。
rén shēng diān pèi zhì yú cǐ,
zhēn shì yǒu shēng bù rú sǐ。
zǔ zōng mén hù qī bǎi nián,
cán chuǎn gǒu yán bì sūn zǐ。
xiāng jiān nán miǎn bīng xiǎn zāi,
yì yǒu wū yǔ shāo chéng hūi。
cuàn yú shàng shèng shí bā jǐu,
xiāng yuē lín lǐ jù gūi lái。

顾淳

顾淳

顾淳,字震盂,号枕渔,金匮人。诸生。有《覆瓿吟》。