当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

豹留皮

(清代)顾陈垿

豹留皮,人留名,死无所留,不如无生。大丈夫,得死所,光奕奕,照千古。

王铁枪,不识字,但好武。郓州失,铁枪出,破强敌,斯三日。

妻子羁唐勿复言,男儿誓不私家室。辕字置酒出舟师,座客未散连锁摧。

亚子胆落守殷窜,威名播耳如春雷。青蝇营,贝锦成。

保銮溃,中都倾。吾枪可折,吾膝胜铁,谁能向斗鸡小儿屈。

惜哉豹,为鼠死,豹皮文独存,鼠腐臭未已。

《豹留皮》拼音标注

bào líu pí
bào líu pí,
rén líu míng,
sǐ wú suǒ líu,
bù rú wú shēng。
dà zhàng fū,
dé sǐ suǒ,
guāng yì yì,
zhào qiān gǔ。
wáng tiě qiāng,
bù shì zì,
dàn hǎo wǔ。
yùn zhōu shī,
tiě qiāng chū,
pò qiáng dí,
sī sān rì。
qī zǐ jī táng wù fù yán,
nán ér shì bù sī jiā shì。
yuán zì zhì jǐu chū zhōu shī,
zuò kè wèi sàn lián suǒ cūi。
yà zǐ dǎn luò shǒu yīn cuàn,
wēi míng bō ěr rú chūn léi。
qīng yíng yíng,
bèi jǐn chéng。
bǎo luán kùi,
zhōng dū qīng。
wú qiāng kě zhé,
wú xī shèng tiě,
shúi néng xiàng dǒu jī xiǎo ér qū。
xī zāi bào,
wèi shǔ sǐ,
bào pí wén dú cún,
shǔ fǔ chòu wèi yǐ。

顾陈垿

顾陈垿

(1604—1673)清江苏镇洋人,字玉停,号宾阳。康熙五十四年举人。以荐入湛凝斋修书。书成,议叙行人司行人。又考算学,得第一。雍正时以目疾乞归,闭门撰述。精字学、算学、乐律,时称三绝。有《洗桐集》、《抱桐集》、《钟律陈数》等。