当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

用彦平韵赋石外舅短项倒

(宋代)耿镃

人生何地逃奇耦,白发转头成宿莽。
百年同尽草一丘,谁见乘槎上牛斗。
不如醉倒三万场。何必龙山岁重九。
先生元是古达人,身外所忻惟有酒。
石交自得短项倒,燕颔鸢肩非我友。
迩来带眼宽绿筠,结喉不造鸳鹭群。
十年孛窣墙下尘,仰面讵识高昆仑。
先生取人略形貌,倒获展尽终不浑。
我欲挽倒归翠微,手栽杞菊如天随。
愿倒醉客莫嫌扰,买山政赋淮南小。

《用彦平韵赋石外舅短项倒》拼音标注

yòng yàn píng yùn fù shí wài jìu duǎn xiàng dǎo
rén shēng hé dì táo qí ǒu,
bái fā zhuǎn tóu chéng sù mǎng。
bǎi nián tóng jǐn cǎo yī qīu,
shúi jiàn chéng chá shàng níu dǒu。
bù rú zùi dǎo sān wàn cháng。
hé bì lóng shān sùi zhòng jǐu。
xiān shēng yuán shì gǔ dá rén,
shēn wài suǒ xīn wéi yǒu jǐu。
shí jiāo zì dé duǎn xiàng dǎo,
yàn hàn yuān jiān fēi wǒ yǒu。
ěr lái dài yǎn kuān lv̀ yún,
jié hóu bù zào yuān lù qún。
shí nián bèi sù qiáng xià chén,
yǎng miàn jù shì gāo kūn lún。
xiān shēng qǔ rén lvè xíng mào,
dǎo huò zhǎn jǐn zhōng bù hún。
wǒ yù wǎn dǎo gūi cùi wēi,
shǒu zāi qǐ jú rú tiān súi。
yuàn dǎo zùi kè mò xián rǎo,
mǎi shān zhèng fù huái nán xiǎo 。

耿镃

耿镃

耿镃,字德基,一名元鼎,字时举(《昆山杂咏》卷中),吴郡(今江苏苏州)人。高宗绍兴间太学生(《中吴纪闻》卷六)。今录诗三首。