当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

旅困值雪

(清代)高之騊

冻合遥天暮雪飞,寒肩孤耸拥鹑衣。臣饥欲死当安命,寇乱如麻敢曰归。

兄弟鹡鸰贫共急,儿孙牛马老相依。北风吹背萧萧冷,谁寄梅花到竹扉。

《旅困值雪》拼音标注

lv̌ kùn zhí xuě
dòng hé yáo tiān mù xuě fēi,
hán jiān gū sǒng yǒng chún yī。
chén jī yù sǐ dāng ān mìng,
kòu luàn rú má gǎn yuē gūi。
xiōng dì jí líng pín gòng jí,
ér sūn níu mǎ lǎo xiāng yī。
běi fēng chūi bèi xiāo xiāo lěng,
shúi jì méi huā dào zhú fēi。

高之騊

高之騊

高之騊,字圣游。淄川人。顺治辛丑进士,官平越知县。有《含翠堂诗》。