当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

唐韦南康郡王纪功碑

(清代)高延第

天宝失御隳乾纲,四海摇荡无完疆。西南门户恃巴蜀,吐蕃些蛮长称强。

绳桥西山几挞伐,泸戎邛笮烦边防。南康秉钺布威信,臣服南诏降西羌。

官军深入维保路,婴笼执缚同驱羊。烽火衰息振彫敝,置渠修堰勤耕桑。

当时功名推第一,赐以异数称勋王。至尊亲为染宸翰,纪功勒石词辉煌。

此邦自昔号难治,错杂夷夏参伧荒。年来盗贼起闾里,跳刀走戟纷螟蝗。

贯穿城郭谒长吏,牙纛避道人走藏。幺䯢鼠子已如此,洪流忽溃焉能当。

摩挲此碑重叹息,救时之才亦难得。豺狼塞道狐夜嗥,未暇作诗歌乐职。

《唐韦南康郡王纪功碑》拼音标注

táng wéi nán kāng jùn wáng jì gōng bēi
tiān bǎo shī yù hūi gān gāng,
sì hǎi yáo dàng wú wán jiāng。
xī nán mén hù shì bā shǔ,
tǔ fán xiē mán cháng chēng qiáng。
shéng qiáo xī shān jī tà fá,
lú róng qióng zé fán biān fáng。
nán kāng bǐng yuè bù wēi xìn,
chén fú nán zhào jiàng xī qiāng。
guān jūn shēn rù wéi bǎo lù,
yīng lóng zhí fú tóng qū yáng。
fēng huǒ shuāi xī zhèn diāo bì,
zhì qú xīu yàn qín gēng sāng。
dāng shí gōng míng tūi dì yī,
sì yǐ yì shù chēng xūn wáng。
zhì zūn qīn wèi rǎn chén hàn,
jì gōng lè shí cí hūi huáng。
cǐ bāng zì xī hào nán zhì,
cuò zá yí xià cān cāng huāng。
nián lái dào zéi qǐ lv́ lǐ,
tiào dāo zǒu jǐ fēn míng huáng。
guàn chuān chéng guō yè cháng lì,
yá dào bì dào rén zǒu cáng。
yāo mó shǔ zǐ yǐ rú cǐ,
hóng líu hū kùi yān néng dāng。
mó suō cǐ bēi zhòng tàn xī,
jìu shí zhī cái yì nán dé。
chái láng sāi dào hú yè háo,
wèi xiá zuò shī gē lè zhí。

高延第

高延第

清江苏山阴人,字子上,号槐西。光绪间为翰林院待诏。在戊戌变法前二十年,即言若依魏源师夷长技之言,行之三十年,可无遭外人侵凌之祸。有《涌翠山房集》。