当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

送张穆之度岭

(明代)高俨

白头为客昔人悲,况复行当此乱离。江国昔年曾失路,才名今日恐非时。

只身旅食仍依友,万里家书欲寄谁。莫向天涯重留滞,青山还有白云期。

《送张穆之度岭》拼音标注

sòng zhāng mù zhī dù líng
bái tóu wèi kè xī rén bēi,
kuàng fù xíng dāng cǐ luàn lí。
jiāng guó xī nián céng shī lù,
cái míng jīn rì kǒng fēi shí。
zhǐ shēn lv̌ shí réng yī yǒu,
wàn lǐ jiā shū yù jì shúi。
mò xiàng tiān yá zhòng líu zhì,
qīng shān huán yǒu bái yún qī。

高俨

高俨

(1616—?)明末清初广东新会人,字望公。工诗画,善草书。明亡后与陈子升、王邦畿有偕隐之约。晚年画益进,能于月下作画,朱彝尊甚称之。有《独善堂集》。