当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

鹿忠节公祠

(清代)高孝本

自是胸藏十万兵,提戈出塞事无成。庙堂不惜封疆坏,门户惟知水火争。

辛苦四年随相国,仓皇一死殉危城。白扬风急祠前树,犹作金戈铁马声。

《鹿忠节公祠》拼音标注

lù zhōng jié gōng cí
zì shì xiōng cáng shí wàn bīng,
tí gē chū sāi shì wú chéng。
miào táng bù xī fēng jiāng huài,
mén hù wéi zhī shǔi huǒ zhēng。
xīn kǔ sì nián súi xiāng guó,
cāng huáng yī sǐ xùn wēi chéng。
bái yáng fēng jí cí qián shù,
yóu zuò jīn gē tiě mǎ shēng。

高孝本

高孝本

(约1641—1727后)清浙江嘉兴人,字大立,号青华。康熙三十年进士。官绩溪知县,以不善事上官罢去。年届四十始为诗,罢官后放浪山水以老,其诗洒落有清气。有《固哉叟诗钞》。