当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

赋玉溪寺石菖蒲

(宋代)高述

玉溪石角尖如锋,山泉喷唚侵碧玉龙。
龙髯谁为不可识,石上菖蒲拳碧茸。
老根密节穿石瘦,细叶如林屯远岫。
百草烂死事潜萌,纤纤独与冰霜斗。
玻璃玛瑙春水寒,呼儿捧将持铜盘。
年来青眼志未丧,喜君绿发能冲冠。

《赋玉溪寺石菖蒲》拼音标注

fù yù xī sì shí chāng pú
yù xī shí jiǎo jiān rú fēng,
shān quán pēn qìn qīn bì yù lóng。
lóng rán shúi wèi bù kě shì,
shí shàng chāng pú quán bì róng。
lǎo gēn mì jié chuān shí shòu,
xì yè rú lín tún yuǎn xìu。
bǎi cǎo làn sǐ shì qián méng,
xiān xiān dú yǔ bīng shuāng dǒu。
bō lí mǎ nǎo chūn shǔi hán,
hū ér pěng jiāng chí tóng pán。
nián lái qīng yǎn zhì wèi sāng,
xǐ jūn lv̀ fā néng chōng guān 。

高述

高述

宋润州丹阳人,字季明。哲宗元祐三年进士。官临海令。善书画,学苏轼书及竹石,皆逼真。