陪禊亭夫子登镇海楼即事次支亭韵
(清代)高銮
黯黯离愁已数秋,相逢岭表复陪游。时当美景思豪饮,人在他乡时倚楼。
海燕来时天正好,沙鸥飞处雨初收。黄橙紫蟹聊堪醉,作赋应题最上头。
《陪禊亭夫子登镇海楼即事次支亭韵》拼音标注
péi xì tíng fū zǐ dēng zhèn hǎi lóu jí shì cì zhī tíng yùn
àn àn lí chóu yǐ shù qīu,
xiāng féng líng biǎo fù péi yóu。
shí dāng měi jǐng sī háo yǐn,
rén zài tā xiāng shí yǐ lóu。
hǎi yàn lái shí tiān zhèng hǎo,
shā ōu fēi chù yǔ chū shōu。
huáng chéng zǐ xiè liáo kān zùi,
zuò fù yìng tí zùi shàng tóu。