当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

上黄太史

(宋代)高荷

万里南溪郡,黄香得赐环。
盛名喧海内,摧翮返云间。
太史资诚峻,郎官选亦悭。
朝廷才特起,堂奥援谁扳。
一梦追前事,群公厄后艰。
中伤皆死祸,放逐罕生还。
别驾之戎僰,侨居傍草菅。
想知谙鸟道,闻说异人寰。
杨子家元窘,王维室久鳏。
鵩来心破碎,猨叫泪湲潺。
达观终难得,羁愁必易删。
众情相恻悯,灵物自恬憪。
迥阁澄秋晚,幽窗耸夜跧。
蜀天何处尽,巴月几回弯。
坠履魂空断,遗弓涕忽潸。
石门凄殿楯,铜雀惨宫鬟。
帝统联仁圣,皇恩感艳顽。
纲罗疏党禁,诛蔓扫朋奸。
点检金闺彦,凋零玉笋班。
尚令宗庙器,遥隔鬼门关。
拊髀咨询及,含香诰命颁。
笑谈趋赤县,吟咏落乌蛮。
奏记怀东观,移文颔北山。
应将九迁待,未补七年閒。
士愧千钧弩,身谋五两纶。
退藏欣望气,延仰窃窥斑。
昌谷词源窄,滞溪笔力孱。
斲轮深类扁,投斧欲随般。
鹄卵真能伏,龙鳞敢冀攀。
不嗔无绍介,试遣略承颜。

《上黄太史》拼音标注

shàng huáng tài shǐ
wàn lǐ nán xī jùn,
huáng xiāng dé sì huán。
shèng míng xuān hǎi nèi,
cūi hé fǎn yún jiān。
tài shǐ zī chéng jùn,
láng guān xuǎn yì qiān。
zhāo tíng cái tè qǐ,
táng ào yuán shúi bān。
yī mèng zhūi qián shì,
qún gōng è hòu jiān。
zhōng shāng jiē sǐ huò,
fàng zhú hǎn shēng huán。
bié jià zhī róng bó,
qiáo jū bàng cǎo jiān。
xiǎng zhī ān niǎo dào,
wén shuō yì rén huán。
yáng zǐ jiā yuán jiǒng,
wáng wéi shì jǐu yín。
fú lái xīn pò sùi,
yuán jiào lèi yuán chán。
dá guān zhōng nán dé,
jī chóu bì yì shān。
zhòng qíng xiāng cè mǐn,
líng wù zì tián xián。
jiǒng gé chéng qīu wǎn,
yōu chuāng sǒng yè quán。
shǔ tiān hé chù jǐn,
bā yuè jī húi wān。
zhùi lv̌ hún kōng duàn,
yí gōng tì hū shān。
shí mén qī diàn shǔn,
tóng què cǎn gōng huán。
dì tǒng lián rén shèng,
huáng ēn gǎn yàn wán。
gāng luō shū dǎng jìn,
zhū màn sǎo péng jiān。
diǎn jiǎn jīn gūi yàn,
diāo líng yù sǔn bān。
shàng lìng zōng miào qì,
yáo gé gǔi mén guān。
fǔ bì zī xún jí,
hán xiāng gào mìng bān。
xiào tán qū chì xiàn,
yín yǒng luò wū mán。
zòu jì huái dōng guān,
yí wén hàn běi shān。
yìng jiāng jǐu qiān dài,
wèi bǔ qī nián xián。
shì kùi qiān jūn nǔ,
shēn móu wǔ liǎng lún。
tùi cáng xīn wàng qì,
yán yǎng qiè kūi bān。
chāng gǔ cí yuán zhǎi,
zhì xī bǐ lì chán。
zhuó lún shēn lèi biǎn,
tóu fǔ yù súi bān。
hú luǎn zhēn néng fú,
lóng lín gǎn jì pān。
bù tián wú shào jiè,
shì qiǎn lvè chéng yán 。

高荷

高荷

宋荆南人,字子勉,自号还还先生。哲宗元祐中太学生。晚为童贯客,得兰州通判,终知涿州。诗学杜甫,得黄庭坚指授。有集。