当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

晚春曲

(明代)高得旸

香雨飘红换新绿,雏鸾怨咽参差玉。
画阑坠露泣残妆,远翠愁山蛾黛蹙。
劳劳乳燕说乌衣,海天凝云烟草迷。
东流苦长西日短,惆怅花前?畐卮。
绣幕深沉雨声燕,梦入神山良夜悄。
镜里韶华又一年,曲渚鸡鸣锦屏晓。

《晚春曲》拼音标注

wǎn chūn qū
xiāng yǔ piāo hóng huàn xīn lv̀,
chú luán yuàn yān cān chà yù。
huà lán zhùi lù qì cán zhuāng,
yuǎn cùi chóu shān é dài cù。
láo láo rǔ yàn shuō wū yī,
hǎi tiān níng yún yān cǎo mí。
dōng líu kǔ cháng xī rì duǎn,
chóu chàng huā qián ? fú zhī。
xìu mù shēn chén yǔ shēng yàn,
mèng rù shén shān liáng yè qiǎo。
jìng lǐ sháo huá yòu yī nián,
qū zhǔ jī míng jǐn píng xiǎo 。

高得旸

高得旸

(?—1410)名一作德旸。明浙江钱塘人,字孟升,号节庵。迁居临安。洪武间,有司以文学荐,三为校官。永乐初,擢为宗人府经历,充《永乐大典》副总裁。九年,以解缙案,连累下狱,瘐死。有《节庵集》。