当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

禹陵诗

(清代)高炳麟

维年癸丑春二月,我来会稽探禹穴。乍看庙貌极巍峨,松柏森然动魂魄。

阴崖疑有鬼神护,深泽或恐龙蛇出。八年自昔集輴樏,万国于兹朝玉帛。

生前宫室制不崇,葬后山林无改列。鸟耘后世不可知,三寸桐棺此遗迹。

俗儒小生好傅会,往往神奇骋其说。金简绿字竞侈陈,童律庚辰矜创获。

不感明德夸异闻,罔识当年疏瀹策。遂令四载随刊功,徒为神仙饰鸿烈。

岂知禹贡纪方略,不用山经纷诡谲。往者洪流遍中国,下民昏垫何由释。

帝咨岳牧惊怀襄,天顾蒸氓生圣哲。北安冀兖载壶口,南治荆扬过震泽。

九河其浚九州同,四海分流四隩宅。乃因土地定征赋,竟奠山川免巢窟。

贡金铸鼎罔两避,班师舞羽苗民格。身成绩用蛊终干,民尽讴歌世难绝。

东巡会稽事如昨,祀典煌煌重于越。遐思终古此区宇,经岁圣神为计画。

盘皇辟地娲补天,载笔荒唐贤者斥。羲农轩学递相嬗,礼乐兵刑渐增设。

佃用耒耨渔网罟,陆居栋宇水舟楫。唐虞考绩先五臣,百姓昭明万邦协。

当时禹亦共赓飏,独锡元圭登北阙。后来汤武及周孔,征诛笔削严斧钺。

是皆功与姒王并,天壤纷纷留墓碣。我生好古先此览,不觉涕零沾窆石。

井渫山阿永自深,碑存亭畔犹无缺。荒祠拜手独归去,夕阳西下波声咽。

《禹陵诗》拼音标注

yǔ líng shī
wéi nián gǔi chǒu chūn èr yuè,
wǒ lái hùi jī tàn yǔ xué。
zhà kàn miào mào jí wēi é,
sōng bǎi sēn rán dòng hún pò。
yīn yá yí yǒu gǔi shén hù,
shēn zé huò kǒng lóng shé chū。
bā nián zì xī jí chūn lěi,
wàn guó yú zī zhāo yù bó。
shēng qián gōng shì zhì bù chóng,
zàng hòu shān lín wú gǎi liè。
niǎo yún hòu shì bù kě zhī,
sān cùn tóng guān cǐ yí jī。
sú rú xiǎo shēng hǎo fù hùi,
wǎng wǎng shén qí chěng qí shuō。
jīn jiǎn lv̀ zì jìng chǐ chén,
tóng lv̀ gēng chén jīn chuàng huò。
bù gǎn míng dé kuā yì wén,
wǎng shì dāng nián shū yuè cè。
sùi lìng sì zài súi kān gōng,
tú wèi shén xiān shì hóng liè。
qǐ zhī yǔ gòng jì fāng lvè,
bù yòng shān jīng fēn gǔi jué。
wǎng zhě hóng líu biàn zhōng guó,
xià mín hūn diàn hé yóu shì。
dì zī yuè mù liáng huái xiāng,
tiān gù zhēng máng shēng shèng zhé。
běi ān jì yǎn zài hú kǒu,
nán zhì jīng yáng guò zhèn zé。
jǐu hé qí jùn jǐu zhōu tóng,
sì hǎi fēn líu sì yù zhái。
nǎi yīn tǔ dì dìng zhēng fù,
jìng diàn shān chuān miǎn cháo kū。
gòng jīn zhù dǐng wǎng liǎng bì,
bān shī wǔ yǔ miáo mín gé。
shēn chéng jī yòng gǔ zhōng gān,
mín jǐn ōu gē shì nán jué。
dōng xún hùi jī shì rú zuó,
sì diǎn huáng huáng zhòng yú yuè。
xiá sī zhōng gǔ cǐ qū yǔ,
jīng sùi shèng shén wèi jì huà。
pán huáng pì dì wā bǔ tiān,
zài bǐ huāng táng xián zhě chì。
xī nóng xuān xué dì xiāng shàn,
lǐ lè bīng xíng jiàn zēng shè。
diàn yòng lěi nòu yú wǎng gǔ,
lù jū dòng yǔ shǔi zhōu jí。
táng yú kǎo jī xiān wǔ chén,
bǎi xìng zhāo míng wàn bāng xié。
dāng shí yǔ yì gòng gēng yáng,
dú xí yuán gūi dēng běi què。
hòu lái tāng wǔ jí zhōu kǒng,
zhēng zhū bǐ xuē yán fǔ yuè。
shì jiē gōng yǔ sì wáng bìng,
tiān rǎng fēn fēn líu mù jié。
wǒ shēng hǎo gǔ xiān cǐ lǎn,
bù jué tì líng zhān biǎn shí。
jǐng xiè shān ā yǒng zì shēn,
bēi cún tíng pàn yóu wú quē。
huāng cí bài shǒu dú gūi qù,
xī yáng xī xià bō shēng yān。

高炳麟

高炳麟

高炳麟,字昭伯,仁和人。诸生。有《我盦遗稿》。