当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

孙肖延极谈樵山之胜以诗见贻次答

(明代)傅敏功

天外群峰障海西,烟花杳杳望应迷。洞开一径云侵袂,瀑挂千寻时作梯。

荒藓合时留断碣,清尊行处换新题。孤村岁晚游人少,木落寒山但鸟啼。

《孙肖延极谈樵山之胜以诗见贻次答》拼音标注

sūn xiào yán jí tán qiáo shān zhī shèng yǐ shī jiàn yí cì dá
tiān wài qún fēng zhàng hǎi xī,
yān huā yǎo yǎo wàng yìng mí。
dòng kāi yī jìng yún qīn mèi,
pù guà qiān xún shí zuò tī。
huāng xiǎn hé shí líu duàn jié,
qīng zūn xíng chù huàn xīn tí。
gū cūn sùi wǎn yóu rén shǎo,
mù luò hán shān dàn niǎo tí。

傅敏功

傅敏功

傅敏功,字逊之。番禺人。明神宗万历元年(一五七三)举人。官知县。事见清道光《广东通志》卷七五。