箴仲殊
(宋代)孚禅师
大道久凌迟,正风还陊隳。
无人整颓纲,目乱空伤悲。
卓有出世士,蔚为人天师。
文章通造化,动与王公知。
囊括十洲香,名翼四海驰。
肆意放山水,洒脱无羁縻。
云轻三事衲,瓶锡天下之。
诗曲相间作,百纸顷刻为。
藻思洪泉泻,翰墨清且奇。
惜哉大手笔,胡为幽柔词。
愿师持此才,奋起革浇漓。
骛彼东山嵩,图祖进丰碑。
再续辅教编,高步凌丹墀。
它日僧史上,万世为蓍龟。
迦叶闻琴舞,终被习气随。
伊予浮薄人,赠言增忸怩。
倘能循我言,佛日重光离。
《箴仲殊》拼音标注
zhēn zhòng shū
dà dào jǐu líng chí,
zhèng fēng huán duò hūi。
wú rén zhěng túi gāng,
mù luàn kōng shāng bēi。
zhuō yǒu chū shì shì,
wèi wèi rén tiān shī。
wén zhāng tōng zào huà,
dòng yǔ wáng gōng zhī。
náng kuò shí zhōu xiāng,
míng yì sì hǎi chí。
sì yì fàng shān shǔi,
sǎ tuō wú jī mí。
yún qīng sān shì nà,
píng xí tiān xià zhī。
shī qū xiāng jiān zuò,
bǎi zhǐ qǐng kè wèi。
zǎo sī hóng quán xiè,
hàn mò qīng qiě qí。
xī zāi dà shǒu bǐ,
hú wèi yōu róu cí。
yuàn shī chí cǐ cái,
fèn qǐ gé jiāo lí。
wù bǐ dōng shān sōng,
tú zǔ jìn fēng bēi。
zài xù fǔ jiào biān,
gāo bù líng dān chí。
tā rì sēng shǐ shàng,
wàn shì wèi shī gūi。
jiā yè wén qín wǔ,
zhōng bèi xí qì súi。
yī yú fú bó rén,
zèng yán zēng nǐu ní。
tǎng néng xún wǒ yán,
fó rì zhòng guāng lí 。