当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

云中行赠王广生

(清代)冯云骧

边风动地吹沙白,云中三月春草碧。旧内荒凉长野蒿,饥鸟哀鸣啄乱石。

我来吊古倍凄然,萧条野烧望平田。崖崩黄土麒麟冢,苔没红楼玳瑁筵。

纷纷驼马城南古,觱篥一声天欲暮。甲光惨淡寒霜明,大旗缥缈愁云护。

况复轗轲叹郑虔,空斋寂寞冷朝烟。传经莫谩夸刘向,载酒何人过草玄。

王子峨峨天下士,携来一束牛腰纸。白雪裁诗富新词,朱霞摛藻发奇理。

开樽共醉碧桃花,浑忘踪迹在天涯。吹来柳絮依人袂,飞过黄鹂照影斜。

当年赵女能歌舞,可怜罗绮为尘土。玉貌香消白蝶春,花魂夜湿青燐雨。

白登台边古战场,荒墩老木回苍苍。雕戈埋月沉空垒,石马嘶风倚坏墙。

龙堆遥望愁何极,平郊月道迢迢直。与子高歌一怆神,南山万古伤心宅。

《云中行赠王广生》拼音标注

yún zhōng xíng zèng wáng guǎng shēng
biān fēng dòng dì chūi shā bái,
yún zhōng sān yuè chūn cǎo bì。
jìu nèi huāng liáng cháng yě hāo,
jī niǎo āi míng zhuó luàn shí。
wǒ lái diào gǔ bèi qī rán,
xiāo tiáo yě shāo wàng píng tián。
yá bēng huáng tǔ qí lín zhǒng,
tái méi hóng lóu dài mào yán。
fēn fēn tuó mǎ chéng nán gǔ,
bì lì yī shēng tiān yù mù。
jiǎ guāng cǎn dàn hán shuāng míng,
dà qí piǎo miǎo chóu yún hù。
kuàng fù kǎn kē tàn zhèng qián,
kōng zhāi jì mò lěng zhāo yān。
chuán jīng mò mán kuā líu xiàng,
zài jǐu hé rén guò cǎo xuán。
wáng zǐ é é tiān xià shì,
xié lái yī shù níu yāo zhǐ。
bái xuě cái shī fù xīn cí,
zhū xiá chī zǎo fā qí lǐ。
kāi zūn gòng zùi bì táo huā,
hún wàng zōng jī zài tiān yá。
chūi lái lǐu xù yī rén mèi,
fēi guò huáng lí zhào yǐng xié。
dāng nián zhào nv̌ néng gē wǔ,
kě lián luō qǐ wèi chén tǔ。
yù mào xiāng xiāo bái dié chūn,
huā hún yè shī qīng lín yǔ。
bái dēng tái biān gǔ zhàn cháng,
huāng dūn lǎo mù húi cāng cāng。
diāo gē mái yuè chén kōng lěi,
shí mǎ sī fēng yǐ huài qiáng。
lóng dūi yáo wàng chóu hé jí,
píng jiāo yuè dào tiáo tiáo zhí。
yǔ zǐ gāo gē yī chuàng shén,
nán shān wàn gǔ shāng xīn zhái。

冯云骧

冯云骧

冯云骧,字讷生,代州人。顺治乙未进士,康熙己未举博学鸿词,历官福建督粮道。有《飞霞楼诗》、《云中集》、《国雍》、《草沱园偶辑》、《瞻花稿》、《涉霞吟》、《青苔篇》。