当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

秋日登陶然亭

(清代)冯廷丞

葭菼荒荒水四围,阑干独倚对斜晖。塞云度雁遥天阔,老树吟风乱叶飞。

几日故人同载酒,祇今时节屡更衣。菊花正好情怀懒,为怅登临旧侣稀。

《秋日登陶然亭》拼音标注

qīu rì dēng táo rán tíng
jiā tǎn huāng huāng shǔi sì wéi,
lán gān dú yǐ dùi xié hūi。
sāi yún dù yàn yáo tiān kuò,
lǎo shù yín fēng luàn yè fēi。
jī rì gù rén tóng zài jǐu,
qí jīn shí jié lv̌ gèng yī。
jú huā zhèng hǎo qíng huái lǎn,
wèi chàng dēng lín jìu lv̌ xī。

冯廷丞

冯廷丞

冯廷丞,字均弼,号康斋,代州人。乾隆壬申举人,历官湖北按察使。有《敬学堂诗钞》。