过尧山
(清代)冯舒
旅舍窗穿漏残月,拥被难禁朔风烈。未分曙色鸡始鸣,仆夫戒途催晓发。
试问前行何所之,云有尧山峰突兀。纵横无人六十里,魑魅强梁戒仓卒。
畏途闻此骨已寒,托身蹇卫宁交睫。东方残魄何希微,太白当空恣蓬勃。
忽然狐兔立如人,俄尔须眉冻成雪。此时心死魂欲堕,身命已拚轻一掷。
岂知险阻本无多,顷刻曈昽晓光赤。遥望炊烟五里余,草短霜乾乱行迹。
中宵噩梦忽然苏,前此忧危总冰释。始信人言不足凭,直道自应无险厄。
丈夫但保坦荡心,地阔天空未忧窄。
《过尧山》拼音标注
guò yáo shān
lv̌ shè chuāng chuān lòu cán yuè,
yǒng bèi nán jìn shuò fēng liè。
wèi fēn shù sè jī shǐ míng,
pū fū jiè tú cūi xiǎo fā。
shì wèn qián xíng hé suǒ zhī,
yún yǒu yáo shān fēng tū wù。
zòng héng wú rén lìu shí lǐ,
chī mèi qiáng liáng jiè cāng zú。
wèi tú wén cǐ gǔ yǐ hán,
tuō shēn jiǎn wèi níng jiāo jié。
dōng fāng cán pò hé xī wēi,
tài bái dāng kōng zì péng bó。
hū rán hú tù lì rú rén,
é ěr xū méi dòng chéng xuě。
cǐ shí xīn sǐ hún yù duò,
shēn mìng yǐ pàn qīng yī zhí。
qǐ zhī xiǎn zǔ běn wú duō,
qǐng kè tóng lóng xiǎo guāng chì。
yáo wàng chūi yān wǔ lǐ yú,
cǎo duǎn shuāng gān luàn xíng jī。
zhōng xiāo è mèng hū rán sū,
qián cǐ yōu wēi zǒng bīng shì。
shǐ xìn rén yán bù zú píng,
zhí dào zì yìng wú xiǎn è。
zhàng fū dàn bǎo tǎn dàng xīn,
dì kuò tiān kōng wèi yōu zhǎi。