当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

世用索五十诗感时念别言咏斯章并寄直卿伯桢

(明代)冯琦

元化一何速,汝年遂半百。
余最小弱弟,头颅亦已白。
身世忽欲老,日月弥堪惜。
往时阶下树,历落数十尺。
以兹生感叹,岂更堪离析。
忆昔入词林,及汝共朝夕。
欢言如醇酒,终不废药石。
中夜尚杯酌,盛夏咸袒裼。
惊心问疾病,握手论干鬲。
一朝忽分携,万事俱陈迹。
南浦送客处,俨然遽为客。
往时我送人,衣冠竟长席。
今日君送我,双骑长安陌。
如满树花,万点临阶赤。
今如一片叶,万里随流碧。
欢敢望当年,别亦非畴昔。
音徽虽已远,往事颇历历。
曾公陟宫端,王郎为冏伯。
勋业当及时,努力相鞭策。
垂天忆大鹏,避风感六鶂。
出处不同行,意固各有适。
寄言凤池侣,无羡林间翮。

《世用索五十诗感时念别言咏斯章并寄直卿伯桢》拼音标注

shì yòng suǒ wǔ shí shī gǎn shí niàn bié yán yǒng sī zhāng bìng jì zhí qīng bó zhēn
yuán huà yī hé sù,
rǔ nián sùi bàn bǎi。
yú zùi xiǎo ruò dì,
tóu lú yì yǐ bái。
shēn shì hū yù lǎo,
rì yuè mí kān xī。
wǎng shí jiē xià shù,
lì luò shù shí chǐ。
yǐ zī shēng gǎn tàn,
qǐ gèng kān lí xī。
yì xī rù cí lín,
jí rǔ gòng zhāo xī。
huān yán rú chún jǐu,
zhōng bù fèi yào shí。
zhōng yè shàng bēi zhuó,
shèng xià xián tǎn xí。
liáng xīn wèn jí bìng,
wò shǒu lùn gān lì。
yī zhāo hū fēn xié,
wàn shì jù chén jī。
nán pǔ sòng kè chù,
yǎn rán jù wèi kè。
wǎng shí wǒ sòng rén,
yī guān jìng cháng xí。
jīn rì jūn sòng wǒ,
shuāng qí cháng ān mò。
xī rú mǎn shù huā,
wàn diǎn lín jiē chì。
jīn rú yī piàn yè,
wàn lǐ súi líu bì。
huān gǎn wàng dāng nián,
bié yì fēi chóu xī。
yīn hūi sūi yǐ yuǎn,
wǎng shì pǒ lì lì。
céng gōng zhì gōng duān,
wáng láng wèi jiǒng bó。
xūn yè dāng jí shí,
nǔ lì xiāng biān cè。
chúi tiān yì dà péng,
bì fēng gǎn lìu yì。
chū chù bù tóng xíng,
yì gù gè yǒu shì。
jì yán fèng chí lv̌,
wú xiàn lín jiān hé 。

冯琦

冯琦

(1558—1603)明山东临朐人,字用韫,一字琢庵。万历五年进士。授编修。累官礼部尚书。疏请停矿税,征还各地税监,不果。又极陈士子崇佛教之弊,请约禁。卒谥文敏。有《经济类编》、《宗伯集》。