十二辰诗赠昆山支逸人
(清代)冯勖
小儿砾鼠称老吏,贱士食牛成国器。虎头书生亦不羁,浪把兔毫轻掷地。
支公种松鳞作龙,冥心浑忘蛇与风。马鞍山前钓秋水,无人知是羊裘翁。
眼见猕猴画麟阁,又闻群鸡戏孤鹤。蝇营狗苟一笑中,廿年稳卧野猪峰。
《十二辰诗赠昆山支逸人》拼音标注
shí èr chén shī zèng kūn shān zhī yì rén
xiǎo ér lì shǔ chēng lǎo lì,
jiàn shì shí níu chéng guó qì。
hǔ tóu shū shēng yì bù jī,
làng bǎ tù háo qīng zhí dì。
zhī gōng zhǒng sōng lín zuò lóng,
míng xīn hún wàng shé yǔ fēng。
mǎ ān shān qián diào qīu shǔi,
wú rén zhī shì yáng qíu wēng。
yǎn jiàn mí hóu huà lín gé,
yòu wén qún jī xì gū hè。
yíng yíng gǒu gǒu yī xiào zhōng,
niàn nián wěn wò yě zhū fēng。