举举谁氏儿
(清代)左逢圣
举举谁氏儿,行年十四龄。父祖耕田夫,奇儿期有成。
谓儿似不凡,令儿来受经。入门叩所业,历历如可听。
《书》《诗》《春秋》《礼》,上口略不停。状貌亦修饬,乍见喜还惊。
徐徐授之业,乃大不中程。外惠中则乾,天荒块顽冥。
自儿登我堂,倏忽裘葛更。家贫礼数勤,馈问必洁精。
袖中吉贝布,纤白六丈赢。云出慈母手,束脩聊自行。
再拜谢主人,此情非所宁。贫家六丈布,绩织冬春并。
晨霜纺砖白,宵雪篝镫青。儿学不寸进,孤汝贤母情。
吾何德之堪,言之面颜赪。人生于天地,小大各有营。
士农工与商,执一可以生。儿生家世农,曷不返归耕。
居处朴以敦,孝友父与兄。何必读书诗,然后成名声。
汝师家虽贫,短褐犹蔽形。还儿双匹布,哽咽还涕零。
《举举谁氏儿》拼音标注
jǔ jǔ shúi shì ér
jǔ jǔ shúi shì ér,
xíng nián shí sì líng。
fù zǔ gēng tián fū,
qí ér qī yǒu chéng。
wèi ér sì bù fán,
lìng ér lái shòu jīng。
rù mén kòu suǒ yè,
lì lì rú kě tīng。
《 shū 》 《 shī 》 《 chūn qīu 》 《 lǐ 》,
shàng kǒu lvè bù tíng。
zhuàng mào yì xīu chì,
zhà jiàn xǐ huán liáng。
xú xú shòu zhī yè,
nǎi dà bù zhōng chéng。
wài hùi zhōng zé gān,
tiān huāng kuài wán míng。
zì ér dēng wǒ táng,
shū hū qíu gé gèng。
jiā pín lǐ shù qín,
kùi wèn bì jié jīng。
xìu zhōng jí bèi bù,
xiān bái lìu zhàng yíng。
yún chū cí mǔ shǒu,
shù xīu liáo zì xíng。
zài bài xiè zhǔ rén,
cǐ qíng fēi suǒ níng。
pín jiā lìu zhàng bù,
jī zhī dōng chūn bìng。
chén shuāng fǎng zhuān bái,
xiāo xuě gōu dēng qīng。
ér xué bù cùn jìn,
gū rǔ xián mǔ qíng。
wú hé dé zhī kān,
yán zhī miàn yán chēng。
rén shēng yú tiān dì,
xiǎo dà gè yǒu yíng。
shì nóng gōng yǔ shāng,
zhí yī kě yǐ shēng。
ér shēng jiā shì nóng,
hé bù fǎn gūi gēng。
jū chù pò yǐ dūn,
xiào yǒu fù yǔ xiōng。
hé bì dú shū shī,
rán hòu chéng míng shēng。
rǔ shī jiā sūi pín,
duǎn hé yóu bì xíng。
huán ér shuāng pǐ bù,
gěng yān huán tì líng。