当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

何岭怀古

(宋代)黄钟

缕缕浮云一线穿,老松窈窕石娟娟。
五芝采就辞尘壒,九鲤飞时忆汉年。
岭尽斜阳犹迫翠,风清层磴可谈玄。
庐江去后寻消息,肯与淮南共拍肩。

《何岭怀古》拼音标注

hé líng huái gǔ
lv̌ lv̌ fú yún yī xiàn chuān,
lǎo sōng yǎo tiǎo shí juān juān。
wǔ zhī cǎi jìu cí chén ài,
jǐu lǐ fēi shí yì hàn nián。
líng jǐn xié yáng yóu pò cùi,
fēng qīng céng dèng kě tán xuán。
lú jiāng qù hòu xún xiāo xī,
kěn yǔ huái nán gòng pāi jiān 。

黄钟

黄钟

名或作钟。宋兴化人,字器之,号定斋。孝宗乾道五年进士。待次德化尉。讲学授徒,里人服其教。调漳州录事参军,归卒。有《周礼集解》、《荀扬续注》、《杜诗注释》、《史要》等。