当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

戏题陈晦叔经略秀斋

(宋代)胡铨

天宇脩眉浮太华,晚晴浓绿新如画。何似文君蹙远山,秀色可餐清更雅。

人知泼黛青孱颜,共喜眉宇脩弯环。不知是中石蕴玉,遂能发彩惊尘寰。

美人美人隔秋水,娟娟静淑金闺里。其人如玉德满身,笑杀西湖比西子。

杜陵破帽随金鞍,心醉归来空掩关。不须更问许玉斧,二十四山如髻鬟。

《戏题陈晦叔经略秀斋》拼音标注

xì tí chén hùi shū jīng lvè xìu zhāi
tiān yǔ xīu méi fú tài huá,
wǎn qíng nóng lv̀ xīn rú huà。
hé sì wén jūn cù yuǎn shān,
xìu sè kě cān qīng gèng yǎ。
rén zhī pō dài qīng chán yán,
gòng xǐ méi yǔ xīu wān huán。
bù zhī shì zhōng shí yùn yù,
sùi néng fā cǎi liáng chén huán。
měi rén měi rén gé qīu shǔi,
juān juān jìng shú jīn gūi lǐ。
qí rén rú yù dé mǎn shēn,
xiào shā xī hú bǐ xī zǐ。
dù líng pò mào súi jīn ān,
xīn zùi gūi lái kōng yǎn guān。
bù xū gèng wèn xǔ yù fǔ,
èr shí sì shān rú jì huán。

胡铨

胡铨

胡铨(1102年—1180年),字邦衡,号澹庵。吉州庐陵芗城(今江西省吉安市青原区值夏镇)人。南宋爱国名臣、文学家,庐陵“五忠一节”之一,与李纲、赵鼎、李光并称“南宋四名臣”。淳熙七年(1180年),胡铨去世,追赠通议大夫,谥号“忠简”。著有《澹庵集》等传世。