当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

次周纪善韵

(元代)胡奎

大鹏抟九霄,不如海鸥逸。白首归故里,心神犹恍忽。

我足不良行,我言竟谁述。多君富文藻,词源倒溟渤。

安流既崩奔,坦途亦崎崛。升沉任云止,祸福由中出。

缅思七闽地,云是锦绣窟。寄言塞上翁,善保千金骨。

《次周纪善韵》拼音标注

cì zhōu jì shàn yùn
dà péng tuán jǐu xiāo,
bù rú hǎi ōu yì。
bái shǒu gūi gù lǐ,
xīn shén yóu huǎng hū。
wǒ zú bù liáng xíng,
wǒ yán jìng shúi shù。
duō jūn fù wén zǎo,
cí yuán dǎo míng bó。
ān líu jì bēng bēn,
tǎn tú yì qí jué。
shēng chén rèn yún zhǐ,
huò fú yóu zhōng chū。
miǎn sī qī mǐn dì,
yún shì jǐn xìu kū。
jì yán sāi shàng wēng,
shàn bǎo qiān jīn gǔ。

胡奎

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。